CHƯƠNG 26: ĐÃ BÀY BỐ XONG

6.8K 402 15
                                    

Học viện hương và học viện tâm lý vừa vặn cách nhau không xa, học sinh khoa tâm lý học học viện hương, thỉnh thoảng sẽ đi cọ vài tiết học học viện tâm lý, còn có một vài tọa đàm quan trọng.

Hôm nay học viện tâm lý có một toạ đàm của chuyên gia nổi tiếng, tọa đàm học thuật có tính thực tiễn rất nhiều, cho nên học sinh muốn đi, đã sớm đi qua.

Tôn Ký vốn có tiết khác nhưng lại trốn học, theo Dịch Duy đi nghe tọa đàm.

Dịch Duy và Tôn Kỳ ngồi xuống vị trí khá gần phía sau, họ dù sao cũng là học sinh viện khác, không muốn tranh giành vị trí đằng trước của học sinh trong viện, cho nên lặng lẽ ngồi ở phía sau thì tốt hơn.

Nhưng họ vừa ngồi xuống không bao lâu, có mấy người đi đến bên cạnh họ, một trong đó nói: "Này, các cậu ngồi bên kia, mấy người chúng tôi muốn ngồi cùng nhau."

Tôn Kỳ nhìn bọn họ, không vui nói: "Xin hỏi các cậu là học sinh tiểu học sao? Nghe tọa đàm còn phải mấy người ngồi cùng nhau? Đằng trước nhiều chỗ trống như vậy, các cậu nhìn không thấy sao?"

"Chúng tôi thích ngồi ở phía sau không được sao? Một học sinh viện khác như cậu không tự giác hiểu rõ mình à? Bây giờ chỉ để cho cậu ngồi chỗ khác, không bảo cậu cút ra ngoài cậu nên cảm ơn tôi biết chưa?!"

"Bỏ đi Sở Lưu." Dịch Tuyên đứng ở phía sau nói: "Còn nhiều chỗ trống như vậy, chúng ta chia nhau ra ngồi."

"Chỗ này là học viện của chúng ta, không thể để cho người viện khác như họ ngạo mạn ở chỗ của chúng ta." Sở Lưu trừng Dịch Duy và Tôn Kỳ nói.

Sở Lưu? Dịch Duy nghe thấy cái tên này cảm thấy có hơi quen tai, nhưng cậu nhìn người được gọi là Sở Lưu, hoàn toàn không nhớ ra người này là ai, nên nói là, mặc kệ đời trước hay đời này, cậu trước đây chưa từng gặp người này.

Tôn Kỳ đứng lên chuẩn bị cãi nhau với Sở Lưu, Dịch Duy cũng đứng lên kéo tay cậu ta qua bên cạnh: "Chúng ta đi phía sau ngồi nhé."

Dịch Duy thầm nghĩ, Sở Lưu này rõ ràng cố ý kiếm chuyện, mà Dịch Tuyên ở cùng với họ, người này khẳng định là bạn của Dịch Tuyên, rất có thể biết những chuyện liên quan đến cậu và Dịch Tuyên, đây là đặc biệt thay Dịch Tuyên dạy dỗ cậu. Loại nhân vật nhỏ này cậu không thèm ra tay, nhưng sau này hắn còn dám hất mũi lên mặt, cậu để cho hắn hoàn toàn mất mặt.

"Cũng không biết những thứ đầu trâu mặt ngựa gì, cho rằng bản thân là côn đồ trên phố sao? Tốt xấu gì cũng học đến đại học, một chút tố chất cũng không có!" Tôn Kỳ tức giận nói: "Một người còn ở đó giả vờ nói, bỏ đi chúng ta vẫn là tách ra ngồi, nếu thật sự muốn tách ra ngồi đã không cần đến chỗ chúng ta, giả tạo y chang trước đây khiến người buồn nôn!"

"Chúng ta là viện khác, xảy ra mâu thuẫn với học sinh trong viện không có chỗ tốt." Dịch Duy nói: "Hơn nữa tức giận với loại người này không đáng. Người trên thế giới này nhiều như vậy, loại người gì cũng có, dựa trên tỷ lệ mà nói, cả một đời người, chung quy sẽ gặp phải một vài người vừa ngu vừa xấu xa, vấn đề là gặp được nhiều và gặp được ít mà thôi, không thèm đếm xỉa đến loại người này là được."

SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANGWhere stories live. Discover now