CHƯƠNG 16: MỘT NGƯỜI GIAO ĐẤU MỘT NHÓM NGƯỜI

8.6K 505 58
                                    

Dịch Duy mang tâm trạng vui sướng theo Cố Nhạc Sán về nước, cậu biết rất rõ, con đường tương lai sẽ không thuận buồn xuôi gió, sẽ xuất hiện trở ngại, còn phải ở nhà họ Cố đối mặt với người cậu chán ghét, cậu mang thai con của Cố Nhạc Sán, đợi sau khi sinh con ra phiền phức cũng sẽ tăng vô hạn. Nhưng những cái này không thể ngăn cản quyết tâm cậu đời này nhất định phải hạnh phúc, huống chi còn có Cố Nhạc Sán làm chỗ dựa vững chắc cho cậu, cậu và Cố Nhạc Sán liên thủ, nhất định có thể bắt chẹt những người đó trong lòng bàn tay, so với trước đây, cậu càng cố gắng khiến năng lực bản thân mạnh hơn.

Dịch Duy ăn cơm trưa với Tôn Kỳ ở nhà ăn gia học.

"Trong quá trình cậu học hương liệu và điều chế hương, cảm thấy hạnh phúc không?" Dịch Duy nhìn Tôn Kỳ hỏi: "Học tập thứ bản thân hứng thú, đứng mấy vị trí đầu của khóa, chứng minh thiên phú của cậu cũng rất cao, như vậy trong quá trình học tập, cảm giác hạnh phúc sẽ càng nhiều hơn không?"

Tôn Kỳ sửng sờ nói: "Cảm giác hạnh phúc sao? Khẳng định là có, chẳng qua cả quá trình, bởi vì không có đột phá mới rất đau khổ, rồi vất vả kiên trì khảo nghiệm nghị lực và năng lực còn có thiên phú, nếu kiên trì đạt được đột phá, sẽ bùng nổ cảm giác hạnh phúc, nhưng tiền đề có thể kiên trì vượt qua quá trình vất vả hay không."

"Tớ trước đây cho dù lấy được top 1, cũng chưa từng cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc, rất muốn biết nó rốt cuộc là cảm giác gì." Dịch Duy nhìn Tôn Kỳ hỏi: "Như vậy mục tiêu của cậu là gì? Cậu muốn đến trình độ gì?"

"Mục tiêu sao?" Tôn Kỳ suy nghĩ, rồi cười nói: "Nói đến mục tiêu, không thể không nhắc đến thần tượng của tớ, Mạnh Dương thiên tài trời sinh, thầy điều chế hương và thầy hương liệu đỉnh cấp thế giới, người này cậu chắc hẳn biết nhỉ?"

Dịch Duy nói: "Mạnh Dương chưa đến 20 tuổi đã là nhân vật truyền kì giới học hương phải không? Tớ gần đây đang chuẩn bị mua sách anh ta để đọc."

"Không sai, chính là anh ấy, anh ấy mới 26 tuổi, siêu cấp lợi hại!" Tôn Kỳ cảm thán nói: "Cậu muốn sách của anh ấy, chỗ tớ còn có rất nhiều sách dùng để sưu tầm chưa xé bìa, tớ ngày mai lấy cho cậu."

Dịch Duy nhìn thời gian nói: "Tớ phải đi công ty, lần sau lại nói chuyện."

"Ồ, được." Tôn Kỳ nhìn bóng lưng Dịch Duy rời đi, trong lòng nghi ngờ sao cậu bỗng nhiên có hứng thú với học hương.

Sau khi Dịch Duy đến công ty hoàn thành công việc, trở về phòng nghỉ ngơi tiếp tục học tập, mở máy tính, tay tạm ngừng, nhập vào họ tên Mạnh Dương.

Xem xong tất cả tư liệu Mạnh Dương đã công khai, Dịch Duy cảm thán nói: "Quả nhiên rất giỏi, khứu giác mạnh đến loại trình độ này, quả thực không giống con người. Một người có năng lực mạnh như vậy, còn là bạn đời của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Lạc thị, đã có hai đứa con, trước đây có tin tức truyền ra nói hai người rất ân ái, này mới gọi là người chiến thắng cuộc sống sao?"

Dịch Duy nghĩ thầm, tuy cậu vào học viện hương không phải đặc biệt học hương liệu và điều chế hương, nhưng chỉ cần cậu đạt được thành tựu về phương diện tâm lý học, dựa vào năng lực của bản thân đi đến vị trí càng xa càng cao, có một ngày cậu sẽ gặp mặt nhân vật truyền kì này cũng nói không chừng.

SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANGTahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon