Chương 23

170 17 2
                                    

Edit: Doll

Lúc Yến Hoài hẹn cậu đi ăn cơm, cậu vốn tưởng rằng sẽ đi một nhà hàng chính thức, không ngờ lại là một phòng riêng trong rạp chiếu phim.

Trong phòng, đối diện một bức tường là màn hình chiếu, chỉ có một cái ghế sofa đôi mềm mại cùng bàn gỗ dài trước sofa, nhân viên phục vụ đã châm nến từ sớm, ấm áp tỏa ra mùi thơm.

Ở chỗ này một hồi lâu, trong lòng tựa hồ đều sẽ bao phủ một tầng hơi ấm trộn mật ngọt.

Hơn nữa nếu không bấm chuông, sẽ không có người tùy ý tiến vào, quả thực là một địa điểm hẹn hò tuyệt vời, thích hợp nhất cho những đôi tình nhân nhỏ tới nơi này vào đêm đông, nâng ly rượu vang đỏ nóng, đầu tựa bên đầu yên lặng xem một bộ phim.

Ninh Sơ nhìn khắp bốn phía, bất đắc dĩ muốn cười: "Anh thật đúng là... Làm sao có thể tìm được loại địa phương này chứ?"

Một chút cũng không phù hợp với khí chất của Yến Hoài, càng giống như một nhóc 18, 19 tuổi ngây ngốc mới trải mối tình đầu vậy.

Nhưng cậu nghĩ lại, tình huống hiện tại của người này cũng đích thật là rơi vào thời khắc bắt đầu mối tình đầu.

"Làm sao vậy?" Yến Hoài vẫy tay bảo bọn họ mang thức ăn, "Tôi nghĩ rằng đưa em đến nơi này sẽ làm em thả lỏng một chút, là Từ Vi đề cử, không thích?"

"Không có..."

Chỉ là cảm thấy nơi này tạo ra bầu không khí ngọt ngào mang theo cảm giác xấu hổ, có chút không được tự nhiên lắm, làm cho cậu cảm thấy so với ở nhà còn khó mở miệng hơn.

"Phim có được tùy chọn không?" Cậu hỏi.

Yến Hoài lắc đầu: "Không, bọn họ sẽ tự phát, mỗi đêm một bộ không giống nhau, trước đó khách hàng cũng không biết sẽ chiếu bộ nào, tất cả đều dựa vào duyên phận. "

Trong lòng Ninh Sơ nhất thời lộp bộp một chút.

-Nếu mà chiếu một bộ phim tình cảm thì sao? Vạn nhất còn có cảnh hôn cảnh giường chiếu, loại tiếng nước sền sệt rất nhỏ này thông qua dàn âm thanh cao cấp phát ra... Loại tình huống này căn bản không thấy càng tốt có được không!?

Đầu không nhịn được nóng lên thì sao?

A Di Đà Phật, cậu yên lặng cầu nguyện, cho đến khi nhân viên phục vụ đem đồ ăn lên xong, đóng cửa phòng, trong lòng cậu vẫn còn đang niệm 'Không phải phim tình cảm không phải phim tình cảm.'

Có lẽ lần này ông trời nghe được nguyện vọng của cậu, tốt bụng không chiếu phim tình cảm...

Nhưng lão nhân gia của cậu đã cho chiếu một bộ phim kinh dị!

Có trời mới biết Ninh Sơ sợ nhất là xem loại phim này... Nhưng lại có chút thích nó.

Hình ảnh âm u trên màn hình bắt đầu kèm với hiệu ứng âm thanh, trong nháy mắt thân thể cậu cứng đờ, nghe thấy Yến Hoài ở bên cạnh thấp giọng nói: "The Others*, trước kia hình như tôi đã xem qua, là một bộ phim hồi hộp tâm lí,không dọa người."

Thật sao? Vậy cái tag hai chữ 'khủng bố' của nó chính là mánh lới câu khách sao?

Ninh Sơ lặng lẽ tắt bài tóm tắt phim vừa tìm được trên màn hình điện thoại di động, mơ hồ có chút chờ mong.

[ Edit ] Bệnh hay quênWhere stories live. Discover now