Chap 19: Vị khách kì lạ

8.9K 753 28
                                    

"Jungkook, hôm nay ngươi chỉ có một khách thôi, cố mà làm cho tốt"

Tên ác ma chỉ bỏ lại câu nói đó rồi đóng sầm cửa phòng lại, Jungkook chỉ ngồi im nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ. Dòng người đông đúc bận rộn có bao giờ nghĩ đến số phận nhỏ bé nơi đây? Hơi lạnh đột ngột ùa đến toàn thân run rẩy, giờ chỉ còn một mình, phải biết tự bảo vệ bản thân thôi. Hờ hững đứng dậy khoác một tấm áo mỏng rồi rời khỏi phòng, hai tiếng nữa mới tới giờ hẹn, chi bằng ra quán trò chuyện với Lay một chút, ở đây chỉ có anh là người thân nhất với cậu thôi, cứ như là một người anh vậy.

Anh trai.

Hình ảnh người anh nghiêm nghị lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng bỗng hiện lên khiến Jungkook bật cười. Nếu như Jimin nhìn thấy đứa em trai vô dụng này thành ra như vậy không biết sẽ phản ứng như thế nào? Cười cợt? Khinh thường? Lắc đầu đánh tan suy nghĩ của mình, Jimin là một người đàn ông của công việc, anh có vô số việc để làm chắc chắn sẽ không để một người như mình vào mắt, nếu có gặp lại sẽ chỉ như ngọn gió vô tình lướt qua nhau không để lại dấu vết thôi. Lần cuối gặp anh là khi nào nhỉ? Gần nửa năm rồi, từ cái lần ở khu mua sắm đó... Seokjin đã nói...

Thôi quên đi dù gì cũng chỉ là quá khứ, giờ cậu chỉ có một mình thôi, không còn Taehyung, Seokjin hay Jimin nữa tất cả đều rời bỏ cậu rồi, không cần bận tâm làm gì.

Bước nhanh xuống cầu thang đến với khu nhộn nhịp, lách qua đám đông đang nhảy loạn tìm một góc an tĩnh ngồi xuống, Lay đang rất bận rộn, tới giờ này chẳng khác nào đang làm phiền anh. Nhàm chán đánh giá những người xung quanh. Ở đây đều là kẻ có tiền, Dream không phải là nơi bất cứ ai cũng có thể tới, chỉ có dân chơi thực thụ và tiền bạc dư dả mới bước vào được thôi. Những cậu thiếu niên hư hỏng ve vãn những cô tiểu thư ăn mặc hở hang, những lão già ham vui đùa bỡn tiểu thiếu niên thật chướng mắt, tới giờ cậu không thể ngờ được mình lại nằm trong số đó, cũng quá ti tiện đi.

"Em trai sao lại ngồi một mình ở đây?"

Một tên thiếu gia đến gần cậu tiếp cận, không cần hỏi cũng biết tên này lại đang có ý đồ bất chính với Jungkook.

"Xin lỗi, hôm nay tôi phải phục vụ người khác"

Jungkook lạnh nhạt đứng dậy toan đi ra chỗ khác nhưng lại bị tên đó giữ lấy.

"Này này, đừng đi nhanh như thế, anh còn chưa biết tên em mà"

"Vậy thì cũng không cần biết đâu"

"Tên nhóc này"

Hắn vẫn chưa buông tha túm cậu lại thô bạo hôn lên đôi môi đó, không, là ra sức cắn mạnh lên nó mới đúng.

"Buông...ra..."

Vùng vẫy đập vào ngực hắn nhưng chẳng thể nào thoát ra, đến lúc cảm thấy bản thân nên bỏ cuộc đành buông thõng hai tay phó mặc cho tên bất lương đó muốn làm gì thì làm.

"Buông tay ra"

Một giọng nói âm trầm vang lên đặc biệt thu hút giữa tiếng nhạc xập xình của DJ, người đó đứng trong tối, dáng người khá cao, từ anh toát ra một mùi hương nam tính khiến những cô gái xung quanh cũng phải ngước nhìn, hiện tại anh đứng đó đút tay vào túi quần quan sát tên đang đùa bỡn cậu, hắn ta bây giờ cũng bắt đầu sợ hãi bởi khí thế bức người của thanh niên lạ mặt nhưng vẫn cứng rắn tỏ vẻ dũng cảm.

(Long fic) [AllKook] Em thuộc về chúng ta (HOÀN)Where stories live. Discover now