72

1.6K 72 0
                                    

Ngược lại Lý Minh Quân thấy sắc mắt sáng còn kém không nhiều lắm đâu.

Ánh mắt mọi người nghi hoặc rơi vào người của mẹ Vương trong mắt lộ ra khinh thường.

Khuôn mặt mẹ Vương đỏ bừng, hung ác trừng mắt nhìn Tư Vân kẻ đã biến đứa con trai quý giá của bà ta thành đồ vô giá trị: “Cô, cô câm miệng cho tôi!”

“A, không có lỗi ta không phải cố ý nói con trai ngươi lớn lên xấu, bác gái ngươi không cần để ý, dù sao lớn lên xấu cũng không phải lỗi của anh ta, có đôi khi gien của cha mẹ cứ như vậy, cũng không phải anh ta có thể thay đổi được."

“...”

Mẹ Vương một hơi chặn ở ngực, thiếu chút nữa tức ngất đi.

Tiện nhân này, từng câu từng chữ không rời con trai mình xấu xí, còn ngay cả mình cũng mắng, quả nhiên giống như Chu Đình Đình nói, thật sự là quá ác độc!

Cô chính là cố ý nói như vậy, đánh lừa dư luận, làm cho mọi người cho rằng cô chướng mắt con trai mình, đem sai đều đổ lên người con trai mình.
Chu Đình Đình trợn mắt há hốc mồm.

Cô ta ở chung với mẹ chồng nhiều năm như vậy, mẹ chồng miệng lưỡi sắc bén cô ta là người hiểu rõ nhất.

Chưa từng thấy ai làm bà ta tức giận như vậy.
Tuy rằng khiếp sợ, nhưng lúc này cô ta cũng không thể tùy ý Tư Vân kiêu ngạo như vậy.

Đứng dậy quát lớn nói: “Tư Vân, sao miệng cô lại bẩn thỉu như vậy! Mẹ chồng tôi chỉ muốn đòi lại công bằng cho chú tôi mà thôi, chú tôi đã thảm như vậy rồi, cô lại còn nói xấu chú ấy, cô quả thực quá ác độc.”

Vẻ mặt Tư Vân thương tâm nói: “Chu Đình Đình, cô còn không biết xấu hổ nói người khác đâu, luận ác độc, cũng hẳn là cô mới đúng đi, nào con gái đã có chồng có thể mang nhà chồng đi gây chuyện cho nhà mẹ đẻ, còn mang nhiều người như vậy, làm sao, cô là muốn có tội với bề trên, động thủ đánh vợ đại ca của cô hay sao?”

Lời này quá mẫn cảm, Chu Đình Đình nhất thời mí mắt giật giật, nhưng mà còn không đợi nàng mở miệng, chợt nghe Tư Vân nói: “Coi như là nuôi chó mười mấy năm cũng có cảm tình, cô ngược lại là tốt, ăn trong móc ngoài, mang theo người ngoài đến trong thôn tìm người trong nhà gây chuyện, mọi người nói cách làm này hợp lý sao?”

Người xung quanh nghe được lời này, cũng cảm thấy rất có đạo lý.

Đúng vậy, mặc kệ như thế nào Chu Đình Đình cũng là người Chu gia, lúc này mang theo người nhà chồng đến nhà mẹ đẻ tìm phiền phức là có chuyện gì xảy ra.

Cũng thật quá đáng đi!

Cái này khi dễ người đều khi dễ đến nhà mẹ đẻ.
Bình thường người trong thôn tuy rằng nhiều bao nhiêu ít đều sẽ có chút mâu thuẫn, nhưng thời khắc mấu chốt, tất cả mọi người rất bên vực người mình.

Chu Đình Đình mang theo nhiều người thô kệch như vậy đến kiếm chuyện với Tư Vân, Chu lão đại lại không ở nhà.

Tất cả mọi người đều nhận ơn của Chu Thuật Hoài ân, không thể bỏ mặc.

Xuyên Về TN 80 Mẹ kế xinh đẹp lấy chủ trại Heo Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ