106

1.7K 55 0
                                    

Tinh tế khiến lòng người run rẩy, trong lòng Tư Vân một mảnh ngọt ngào, nhẹ nhàng mím môi, nhìn anh, gật gật đầu, khẽ đáp một tiếng.

Chu Thuật Hoài đưa tay vào trong chăn, giữ lấy eo của cô, hai tay ôm Tư Vân, như trong lòng, cô nhỏ bé như vậy, anh có thể dễ dàng bao bọc lấy cô, chờ cô chìm vào giấc ngủ say.

Anh đứng dậy, mở ngăn kéo đã đóng, lấy ra một phong bì chưa mở, đi ra cửa phòng, bật lửa sáng lên, rất nhanh, lại rơi vào bóng tối.

Chu Thuật Hoài vừa mới bước ra, đột nhiên chú ý tới cái gì, dừng lại.

Anh đứng ở hướng lầu hai, châm điếu thuốc.

Sương mù tràn ngập, đôi mắt người đàn ông hơi nheo lại, nhìn một chiếc xe hơi nhỏ màu trắng đỗ cách Chu gia không xa.

Lúc này, đã là đêm khuya.

Mà chiếc xe kia, lẳng lặng dừng ở nơi đó.

Không biết qua bao lâu, tim thuốc đã cháy đến tận cùng.

Đầu ngón tay dập tắt ánh lửa.
Chu Thuật Hoài thu hồi ánh mắt, xoay người trở lại phòng.

Nhìn người đang ngủ sâu trên giường, anh cúi đầu để lại nụ hôn trên trán Tư Vân , kéo chăn vào trong, ôm người vào trong ngực.

Không biết qua bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng động cơ rất nhỏ.

Ngay sau đó hoàn toàn biến mất....
**
Ngày hôm sau thời tiết âm u.

Lúc Tư Vân tỉnh lại, bên ngoài gió lớn gào thét.
Mơ hồ có thể nghe thấy có người la hét dồn dập thanh âm.

Cô nhíu mày mở mắt, cũng không biết lúc nào. Vừa định đứng dậy, cả người đau nhức dữ dội.

Đặc biệt là hai chân, giống như là nhảy một trăm lần bật ếch rồi ngủ qua một đêm.

Cô khẽ "xì" một tiếng.

Vừa nhíu mày, cửa phòng đã bị người đẩy ra.

Lật mắt nhìn lại, chính là kẻ đầu sỏ hại cô như thế.
Một màn đêm qua trong nháy mắt tràn vào trong đầu, mặt Tư Vân thoáng cái đỏ lên.

Cô vội kéo chăn đắp lại cho mình.

Cả người nhẹ nhàng khoan khoái, cô mơ hồ nhớ rõ người đàn ông đã tắm cho mình.

Nhưng lúc đó mơ màng màng, quá mệt mỏi, cái gì cũng không quan tâm.

Nhưng lúc này ý thức thanh tỉnh, cảm giác xấu hổ nhất thời dâng lên.

Chu Thuật Hoài nhận ra động tác của cô, lồng ngực phát ra vài tiếng cười nhẹ.

Nụ cười này, làm cho khuôn mặt của Tư Vân càng nóng hơn.

Vội nói: “Anh đừng qua đây, em mặc quần áo.”
Hai người tuy rằng từng thân mật, nhưng giữa ban ngày ban mặt, cô vẫn không có dũng khí mặc quần áo trước mặt đàn ông.

Chu Thuật Hoài cũng không để ý thái độ của cô, phối hợp xoay người.

Tư Vân vội kéo áo ngủ của mình mặc vào.

Lúc này mới kéo chăn ra.

Chậm rì rì nói: “Em xong rồi.”

Chu Thuật Hoài quay đầu lại, trong tay bưng một chén cháo nóng hổi.

Xuyên Về TN 80 Mẹ kế xinh đẹp lấy chủ trại Heo Where stories live. Discover now