127

1.3K 49 0
                                    

Phải biết rằng trước kia cô thậm chí không coi như thích trẻ con, thậm chí nhìn thấy những đứa trẻ ồn ào cũng rất khó chịu.

Lúc này cư nhiên đều cam tâm vất vả chính mình làm đồ ăn cho bọn họ.

Trong khoảng thời gian ngắn, cô cũng có chút trầm mặc.

Nhưng mà một giây sau, góc áo đã bị người kéo kéo.

Cô cúi đầu, là tiểu lão nhị len lén chạy về.
“Mẹ, cho mẹ.” Tiểu lão nhị cầm một nắm tiền nhăn nhúm đưa cho cô.

Tư Vân ngạc nhiên một chút: “Tiểu Hàn, con lấy tiền ở đâu ra?”

“Cha cho tiểu Hàn, tiểu Hàn không tiêu, cho mẹ, sau này tiền của tiểu Hàn đều cho mẹ.” Nói xong, cậu nhóc nhét một ít tiền vào túi của Tư Vân.
Tư Vân lập tức cười hỏi: “Vậy đã cho mẹ rồi thì con làm sao bây giờ?”

“Tiểu Hàn sẽ tự mình kiếm tiền, chờ con trưởng thành, con cũng muốn giống như cha, kiếm nhiều tiền như vậy cho mẹ tiêu~” Cậu nhóc tư thế khoa trương so ra.

Tư Vân cười theo tiếng: “Được! Mẹ chờ con kiếm tiền cho mẹ tiêu.”

Tiểu lão nhị ngượng ngùng cười cười, đủ loại gật gật đầu nắm lấy viên tròn nhỏ của mình lộp bộp chạy ra ngoài.

Tư Vân nhìn bóng lưng đứa nhỏ, không nhịn được cảm thấy xấu hổ vì suy nghĩ vừa rồi của mình.
Cô lại đang hoài nghi mình đối với mấy đứa nhỏ tốt như vậy có đáng hay không.

Mấy đứa nhỏ có thể phát triển theo hướng tốt, cô coi như là làm một chuyện tốt không phải sao?
Ít nhất dựa theo tình huống bây giờ đi xuống, hai đứa nhỏ ngày sau lớn lên cũng khẳng định sẽ không trả thù nàng, càng sẽ không đi hướng lạc lối.

Mình đối với bọn họ tốt hơn một chút, mấy đứa nhỏ cũng dính lấy cô, mang đến cho cô giá trị cảm xúc, làm cho cuộc sống khô khan của cô trở nên có tư có vị.

Lẫn nhau đều trả giá, bản thân không có gì không đáng.

Cô cười một tiếng, mặt mày dịu dàng nói không nên lời.

Vừa mới bận rộn, bên ngoài liền vang lên âm thanh quen thuộc.

“Cô nhỏ, mẹ bảo chị đưa trứng gà cho em.”
Tư Vân quay đầu lại, nhìn thấy là chị dâu nhà mình Chu Tuệ Tuệ.

Lại nhìn thấy giỏ trứng gà và gạo trong tay cô ấy, hơi nhíu mày: “Sao lại đưa đồ tới đây, trứng gà lần trước mẹ em đưa tới bây giờ còn chưa ăn hết đâu.”

Chu Tuệ Tuệ có chút ngại ngùng, nói: “Mẹ nói đây là quà cảm ơn cho con, không thể để chúng ta học không kỹ thuật của em, cô nhỏ nhận đi.”

Tư Vân bất đắc dĩ, nhưng cũng biết thứ này không nhận, chị dâu trở về không dễ ăn nói.

Dứt khoát chia một nửa sườn và bánh hoa quế đã làm xong cho cô ấy: “Được, em nhận, nhưng chỗ em cũng có chút đồ, chị dâu mang về cho đám tiểu Vũ bọn họ ăn.”

Chu Tuệ Tuệ được sủng mà sợ, vội xua tay: “Không được, đồ tốt như vậy...”

“Chị dâu, chị không nhận em cũng không nhận.”
Chu Tuệ Tuệ ngậm miệng.

Xuyên Về TN 80 Mẹ kế xinh đẹp lấy chủ trại Heo Where stories live. Discover now