85

1.6K 68 0
                                    

Tư Vân nấu cho anh một bát mì lớn, người đàn ông mỗi ngày làm việc nhiều, tiêu hao nhiều, ăn cũng nhiều.

Sức ăn của một mình Chu Thuật Hoài chính là của cô và mấy đứa nhỏ.

Cô bảo Chu Thuật Hoài tự mình bưng ra ngoài ăn, bắt đầu dọn dẹp phòng bếp.

Lúc này, tiểu lão nhị đạp đạp đạp chạy vào, thấy Tư Vân đang rửa chén, cậu nhóc vội vàng đi tới, ngẩng đầu nói: “Mẹ, con rửa chén cho mẹ.”

Nói xong, xắn tay áo lên liền tiến lại gần.

Tư Vân nhìn tiểu tử ngoan ngoãn tiểu gia hỏa, thầm nghĩ đối xử tốt với cậu nhóc thật sự rất đáng giá.

Cô cũng không khách khí, xoa xoa tay, sờ sờ đầu tiểu tử kia, chuẩn bị đi lấy chổi quét rác.

Nhà bếp phải luôn luôn quét dọn, bởi vì ẩm ướt, trong nhà lại có trẻ em rất nguy hiểm, luôn luôn giữ cho khô ráo.

Mới vừa đi ra ngoài, liền thấy Chu Việt Đông cũng cầm chổi đi vào.

Cậu ta nhìn Tư Vân, lắp bắp cúi đầu không dám nhìn cô, nói: “Tôi, tôi tới quét nhà.”

Nói xong một câu, khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ lên.
Cậu ta không phải cố ý học em trai, cậu ta thật sự muốn giúp đỡ.

Tư Vân dừng một chút, lập tức cười sờ sờ đầu cậu ta nói được.

Rất nhanh, dưới sự giúp đỡ của mấy đứa nhỏ, Tư Vân rất nhanh đã dọn xong bát cơm mọi người ăn thừa.

Đám người Chu Thuật Hoài xong liền đi ra ngoài bận rộn, chung quanh không ít người đều tới cửa vây xem, nghe nói có một nửa là muốn đưa đi Lâm gia về sau, mọi người biểu tình đều thay đổi, có người hâm mộ, có người ghen tị, thổn thức không thôi.

Lâm gia này thật đúng là con rể rùa vàng trên bảng!

Đầu heo lớn như vậy, mặc dù nói chỉ có một nửa nhưng đối với người bình thường mà nói, đã đủ ăn một năm rưỡi rồi.

Tư Vân mới vừa đi ra ngoài, thì có một người phụ nữ chen chúc đám người đi vào, cô thắt hai bím tóc, nhiệt tình chào hỏi Tư Vân: “Chị, nhà chị giết heo a.”

110
Cô nhìn qua, là một gương mặt hoàn toàn xa lạ.

Tuổi không lớn, kém mình không nhiều lắm.

Tư Vân: “?”

Cô ta là ai?

Lại nghe đối phương chào hỏi hai em trai đang nướng thịt của mình: “Tiểu Phong Tiểu Vũ, các em cũng ở đây a, vừa mới chị tới, mẹ của em còn bảo chị nếu nhìn thấy các em bảo các em nhanh trở về.”

Lâm Phong Lâm Vũ lúc này mới quay đầu lại, nhìn cô ta, lập tức biểu tình thay đổi: “Chị hai.”

Tư Vân nghi hoặc hỏi: “Cô là?”

“Nhìn em, quên tự giới thiệu, em là Lâm Tuyết, cha em là anh trai ruột của cha chị, nhỏ hơn chị nửa tuổi, là em họ chị.”

Tư Vân: “... A, có chuyện gì sao?"

Ánh mắt Lâm Tuyết lóe lên, mím môi, có chút bất mãn với thái độ của cô.

Xuyên Về TN 80 Mẹ kế xinh đẹp lấy chủ trại Heo Where stories live. Discover now