Chương 7 : Tranh công

8.7K 523 37
                                    

Thời điểm Lưu Hi bưng thao gỗ đi vào nhà , Lục Duy cũng vừa lúc thức dậy , đứng ở cửa phòng duỗi người , thấy y trở về mỉm cười vẫy tay :"Hi nhi , lại đây "

Lưu Hi đem quần áo bỏ xuống , bước nhanh đến , thời điểm ở trước mặt phu quân liền lập tức quỳ gối , ngẩng đầu nhìn hắn :" Phu quân , ngươi dậy rồi , do Hi nhi mới vừa đi giặt quần áo , không hầu hạ phu quân rời giường , xin phu quân trách phạt " . Lưu Hi hơi hơi cúi đầu nói , y là phu lang của người này , có trách nhiệm hầu hạ hắn rời giường , thế nhưng y lại làm không tốt

Lục Duy nghe được nguyên nhân thì bật cười , đem người dưới đất bế lên, lưu manh trêu đùa :" Nếu vậy thì cái mông của ngươi đâu ? Còn có cả chân của ngươi nữa ? "

Lưu Hi đột nhiên bị bế lên , hơi hoảng hốt choàng tay ôm cổ phu quân , nghe y hỏi chuyện tuy có hơi sợi hãi nhưng vẫn nghiêm túc đáp lại :"Hi nhi không có hầu hạ phu quân rời giường , phạm phải quy củ , trách phạt là chuyện nên làm "

Lục Duy nhìn người trước mặt thần sắc sợ hãi , cũng không đành lòng tiếp tục trêu đùa y , đem y ôm vào trong lòng , ngồi xuống mở miệng

" Lần này không phạt , về sau Hi nhi có thể đem việc của mình làm trước , nếu ta có muốn ngươi hầu hạ liền nói với ngươi , đến lúc đó làm không tốt , cái mông của Hi nhi liền phải ngoan ngoãn chịu phạt , biết chưa ?"

Lưu Hi ngoan ngoan ngoãn gật đầu , sau đó ngẩng đầu lén nhìn phu quân , nhẹ giọng nói :" Phu quân , Hi nhi hầu hạ ngươi ăn bữa sáng "

Lục Duy cười khẽ , ôm tiểu phu lang nhà mình đến không nỡ buông tay , vừa mềm vừa thơm , đây là đại bảo bối của một mình hắn

" Không vội , một hồi chúng ta lên trấn rồi ăn luôn . Ngươi vừa rồi đi ra ngoài ? Còn kết bằng hữu ? " . Lục Duy sủng nịch nhéo khuông mặt nhỏ bắt đầu hỏi chuyện

Lục Hi e lệ gật đầu , đem chuyện hôm nay kể hết cho phu quân nghe , thời điểm nhắc đến Lục Duyên , Lục Duy cũng nhớ đến người này chính là bạn tốt của nguyên chủ

Lục gia thôn toàn bộ thôn trang đều mang họ Lục , các hộ các nhà ít nhiều đều có quan hệ họ hàng , trưởng bối của Lục Duy cùng Lục Duyên có chút huyết thống , thế nên bọn họ còn có thể xem như anh em họ , chỉ là cách vài thế hệ, nhưng bởi vì tính của Lục Duyên cùng Lục Duy hợp nhau , ngày thường cũng qua lại với nhau nhiều chút , bằng không với tính cách nguyên chủ , không có việc gi tuyệt đối không bước ra cửa

Lục Duy tâm tư rối rắm , tiểu phu lang vừa gả vào đối với người ở đây cũng không thân , có thêm mấy ca nhi làm bằng hữu cũng tốt , phu lang của Lục Duyên , trong kí ức nguyên chủ là một người không tệ , có thể kết giao , nếu tiểu phu lang muốn cũng có thể mang y qua nhà Vương Tuấn chơi

" Nếu ngươi thích , chờ đêm nay trở về , ta mang ngươi qua nhà Tuấn ca nhi , dù sao cũng một thời gian rồi ta chưa có gặp qua Lục Duyên " . Lục Duy khẽ cười nói

Lưu Hi vui mừng liền gật đầu , y cũng muốn đi ra ngoài , nhưng nếu phu quân không có phép , ca nhi không thể tự tiện đi lại , nếu không sẽ bị xem là phóng đãng

Lục Duy mỉm cười , liền nhớ đến hôm nay phu lang vẫn mang thương tích đi làm việc , đem người từ trong lòng ngực kéo ra , đưa tay vỗ vỗ mông y :" Cởi quần ra , ghé vào trên đùi ta , để phu quân xem vết thương của ngươi "

Xuyên Việt Chi Ngoan Ngoãn Tiểu Phu Lang [EDIT]Where stories live. Discover now