Chương 41: Tiểu phu lang bị chiều hư

5.4K 328 24
                                    

Lục Duy đem lời đều nói hết ra, nhìn Lục Duyên bị nghẹn không nói được thêm câu nào, cảm thấy mỹ mãn bắt đầu khom lưng tiếp tục cấy mạ.

Lục Duy ở nơi này hoàn toàn không bị đàm tiếu như những nơi khác, thỉnh thoảng có rất nhiều hán tử và ca nhi đều nhìn qua, có chút tò mò mà nhìn bọn họ.

Thời gian một ngày nhanh chóng trôi qua, Lục Duy cũng rốt cuộc cũng gieo xong mạ, tuy rằng không đẹp mắt lắm, bất quá sinh trưởng tốt là được. Hắn còn mang theo Tiểu phu lang qua giúp Lục Duyên làm việc, Tuấn ca nhi thì phụ trách nấu cơm mang qua. Trên đường trở về còn nhìn thấy Lục Khởi cùng Thông ca nhi thì thuận tiện chào hỏi, đất nhà họ tương đối nhiều , một sớm một chiều vẫn chưa làm xong , tính toán thêm một hai ngày nữa mới có thể hoàn thành.

"Phu quân, ngươi đang làm gì thế?" Lưu Hi vừa mới đổi xong quần áo đi ra, thấy phu quân ngồi xổm ở đất trồng rau, dường như đang suy nghĩ gi đó, liền tò mò hỏi.

Tiểu phu lang trong khoảng thời gian này đi theo Lục Duy học tập, có đôi khi khẩu âm Tiểu phu lang cũng trở nên kỳ quái, giống như trước kia thì nói là "Ngươi đang làm cái gì?" Hiện tại biến thành "Ngươi đang làm gì thế?". Lúc đầu Lục Duy nghe được, thực sự là cười không ngậm được mồm, tiểu phu lang của hắn quá đáng yêu, chỉ cần nghe thấy cách nói này , ai cũng đều muốn nhận người thân .

Lục Duy đang ở đất trồng rau, cải trắng cùng vài thứ khác sinh trưởng không tệ, phu phu hai người cũng không ăn gi nhiều, Lục Duy đang nghĩ có nên đem chúng đi ngâm hay không, bất quá vẫn phải hỏi Tiểu phu lang trước đã, so với tiểu phu lang , hắn như con gà mờ.

"Hi Nhi, cải trắng ở đây sinh trưởng quá nhanh, không ăn kịp sẽ già mất." Lục Duy đem nhân nhi ôm vào trong ngực, thấp giọng lẩm bẩm nói.

Lưu Hi nghe thấy lời này, quay đầu nhỏ, mái tóc dài theo động tác của y mà đong đưa, y suy nghĩ một chút, nói: "Phu quân, Hi Nhi đem chúng nó làm thành rau ngâm được không, trong nhà còn có cái bình, hơn nữa mấy thứ này rất dễ trồng, không bao lâu nữa sẽ có ăn."

Lục Duy câu môi, Tiểu phu lang thật là quá thông minh, đây là "tâm linh tương thông"(*) sao? Hắn duỗi tay ôm lấy eo nhỏ của phu lang, quang minh chính đại mà ăn đậu hủ, cười nói: "Tốt."

(*) Nguyên văn là "Tâm hữu linh tê"

"Vậy bây giờ Hi Nhi liền đem rổ đi hái, phu quân đêm nay muốn ăn cái gì?" Khuông mặt nhỏ của Lưu Hi hồng hồng, rúc vào trên người phu quân, nhẹ giọng hỏi.

"Cái gi cũng được, nếu không nấu canh trứng đi, trong nhà khi nào có gà mái không đẻ trứng, liền nấu gà để Hi nhi bồi bổ thân mình, còn phải mua thêm mấy con gà con, như vậy Hi Nhi đều có thể mỗi ngày được ăn ngon." Lục Duy hài hước mà cười nói.

"Ân."

Bên kia, thừa dịp ánh mặt trời vừa ló dạng, Ương ca nhi đem bắp viên đem ra đình viện phơi, làm mệt liền dùng tay xoa eo của mình một chút, chân vẫn còn có chút khó chịu, nhất là chỗ khó nói kia, ê ẩm trướng trướng. Tuy rằng buổi sáng hôm nay phu quân cho y nghỉ ngơi, mà bản thân y cũng không dám lười nhát, thay vì ngồi ngốc trong nhà thì đã có thể đem mọi việc đều làm xong.

Xuyên Việt Chi Ngoan Ngoãn Tiểu Phu Lang [EDIT]Where stories live. Discover now