Chương 17:Cùng ăn cơm trưa

7K 418 24
                                    

Lục Duy quay đầu nhìn lại, người bên kia không phải là tiểu phu lang nhà hắn hay sao? Trên tay cầm theo giỏ , tay kia cầm ấm nước, trên người mặc áo xanh, tóc được bới gọn được cố định bởi dây buộc màu lam nhạt. Thời điểm thấy hắn, y liền cười rộ lên, đôi mắt nhấp nha nhấp nháy.

"Phu quân!" Lưu Hi thấy phu quân nhìn qua lại cười gọi một tiếng.

Lục Duy vội vàng buông bắp trên tay, đẩy từng cây bắp mở đường đi qua chỗ phu lang, tiểu phu lang đứng ở phía trên ruộng cười tươi nhìn hắn.

Lục Duy mỉm cười hỏi: "Hi Nhi, sao ngươi lại đến đây? Thân thể còn khó chịu không?"

Lưu Hi nhẹ nhàng lắc đầu, cười nói: "Phu quân, Hi Nhi có làm cơm trưa phu quân ăn trước đi, thân thể Hi nhi không sao đi chậm chút là được."

Lục Duy cười khẽ gật đầu, có một người lo lắng hắn có ăn cơm hay không cảm giác thật là tốt, hắn duỗi tay qua cười nói: "Hi Nhi có muốn xuống nhìn thử bắp nhà chúng ta không, sinh trưởng cũng không tệ đâu, ta vẫn chưa hái xong nữa này."

Lưu Hi có chút kinh hỉ gật đầu, y cũng muốn ngó qua thử bắp của phu quân trồng. Lưu Hi ngượng ngùng bắt đầu phóng xuống.

"Từ từ, phu quân bế ngươi, xuống chậm thôi". Lục Duy cẩn thận đem người ôm xuống, hắn sợ sẽ tăng thêm khốn khổ cho y .

Lưu Hi gật đầu, từng bước đi xuống, chỉ là thời điểm đưa chân bước xuống liền làm liên lụy đến chỗ kia, y có chút khó chịu mà nhíu nhíu mày, lại bỗng nhiên bị ôm lên.

"Phu quân?" Lưu Hi vội vàng đưa tay ôm phu quân, thẳng đến lúc y được đặt đứng vững trên mặt đất..

Lục Duy thấy cục cưng nhíu mày, biết là chỗ kia còn đau liền dùng cách đơn giản nhất, đem người trực tiếp chặn ngang bế lên rồi mới đi xuống ruộng bắp.

"Đi, phu quân ôm ngươi, đi qua nhìn thử" Lục Duy mỉm cười, nắm bàn tay nhỏ của phu lang , hướng ruộng bắp đi đến, Lưu Hi lẽo đẽo theo sau , một mảng lớn trồng bắp, xanh mượt, một cây có đến vài trái bắp, đều sinh trưởng rất tốt.

Sau khi hai người đi dạo trong vườn bắp xong, lúc này mới trở lại điền ăn cơm, Lục Duy ôm y , đem người an ổn đặt ở điền biên, chính mình mới xoay người đi lên.

Lục Duy nắm tay tiểu phu lang dắt đến dưới bóng cây , ở đây đã có rất nhiều hán tử đang dùng cơm, Lục Duy chọn chỗ ít người nhất , cũng sẽ không bị ánh mặt trời chiếu đến, lúc này mới cùng tiểu phu lang ngồi xuống.

Những ca nhi bên cạnh đều an tĩnh mà ăn cơm, thỉnh thoảng phu quân nói chuyện sẽ cùng họ đáp hai câu, mà bọn họ đều thấy thái độ của Lục Duy đối với phu lang của hắn , ôm y xuống đất, còn nắm y lại , còn có sẽ cùng y nói nói cười cười.

Lưu Hi đón ánh mắt của nhiều người như vậy , có chút e lệ, chỉ biết ngoan ngoãn mà đi sau lưng phu quân , ở bên cạnh ngồi xuống.

Lục Duy nhìn giỏ cơm cười nói: "Hi Nhi hôm nay làm món gi thế ?"

Lưu Hi đem đồ ăn mang ra, cười khẽ nói: "Làm một ít thịt muối, xào một dĩa rau xanh."

Xuyên Việt Chi Ngoan Ngoãn Tiểu Phu Lang [EDIT]Where stories live. Discover now