Chương 17

2.4K 157 5
                                    

Chương 17

Edit : Khoai Lang 


Tống Minh ngồi trên siêu xe của Lăng Tiêu đến bệnh viện.

Đúng vậy, siêu xe. Trách không được Lăng Tiêu cho rằng hắn đến đòi tiền !!!

Bất quá khi ở trên xe, Tống Minh quan sát trang bị siêu xe, cũng không quên hỏi Lăng Tiêu.

"Ai? Lăng Tiêu? Nói thật... Vừa rồi là thật Alpha sao?"

Tay nắm tay lái của Lăng Tiêu đều bạo khởi gân xanh, đáng tiếc Tống Minh không có nhìn đến.

Lăng Tiêu có chút nghiến răng nghiến lợi hồi đáp.

"Phải !! Tiêu Khả là Alpha! Ta khuyên ngươi không cần vọng tưởng! Hơn nữa! Omega, ngươi hiện tại đã bị ta dấu hiệu! Còn có hương vị của ta ! Không cần mỗi ngày đều nghĩ thông đồng người khác!" 

Kỳ thật, Tiêu gia - gia tộc của y rất ít Omega, dung mạo bọn y như vậy là bị người nhà sủng ái mà thành. Chính là Lăng Tiêu không quen nhìn bộ dáng Tống Minh nhìn người khác đáng yêu coi được sẽ đi thân cận, mới cố ý lừa hắn.

Tống Minh thấy phản ứng Lăng Tiêu có chút lớn, lúc này mới quay đầu lại nhìn y một cái, trong mắt mang theo kinh ngạc cùng ý tứ hàm xúc.

"Lăng Tiêu... Ngươi sẽ không thực cho là ta tới tìm ngươi phụ trách đi..."

Lăng Tiêu vứt Tống Minh một cái mắt phi đao.

"Ha ha..." Tống Minh cười gượng một tiếng, "Ngươi thật sự là suy nghĩ nhiều... Ta tuyệt không muốn mang thai, như vậy rất khủng bố! Ta chỉ là sợ mang thai!" 

Hơn nữa nếu mang thai liền không thể hảo hảo kiếm tiểu khả ái nữa... Ta chính là hào công! Tống Minh yên lặng khắc sâu trong lòng một câu.

(_ Bị đè đến "nát cúc" rồi mà vẫn muốn đi kiếm người khác_)

"Bất quá ngươi cũng không cần cường điệu việc ta bị ngươi dấu hiệu, cám ơn! Cũng không cần nói ta là Omega, nghe thực tm khó chịu... Gọi ta là Tống Minh !"

Tống Minh vừa nói, một bên vươn tay vuốt ghế da xa hoa "Hơn nữa ngươi nếu thật sự dấu hiệu ta, ta cảm tạ ngươi cũng không kịp, như thế nào sẽ bắt ngươi phụ trách..."

"Ngươi từ đầu tới đuôi hoàn toàn đã bị ta dấu hiệu, Omega... Tống Minh." Lăng Tiêu lần thứ hai khinh thường đáp. Bất quá y nghe được Tống Minh nói "thật sự dấu hiệu"? Y xác định bản thân đã hoàn toàn dấu hiệu Tống Minh, tuyến thể sau gáy Tống Minh hiện tại đều sẽ mơ mơ hồ hồ tản ra hương vị của y... Nhưng y lại có chút cảnh giác hỏi Tống Minh.

"Câu cuối cùng ngươi nói là có ý tứ gì ?"

"Ha ha..." Ngọa tào! Thiếu chút nữa nói ra, "Không cái gì, ngươi yên tâm đi, chỉ cần ngươi giúp ta mua đủ thuốc tránh thai! Ta cam đoan về sau thấy ngươi coi như  không biết! Đi đường vòng tránh ngươi !?" Tống Minh chạy nhanh pha trò, đem chuyện này đánh trống lảng đi.

Lăng Tiêu lười trở mình, liền không để ý Tống Minh tiếp tục chuyên tâm lái xe, y nghe Tống Minh nói như vậy, trong lòng có chút khó chịu, bất quá y xem nhẹ điểm khó chịu ấy.

[ EDIT / ĐM ] Không Thể Dấu Hiệu ( by Vô Sở Vị )Where stories live. Discover now