Chương 23

2.5K 151 7
                                    

Chương 23

Edit : Khoai Lang

Hai người đều nghỉ ngơi một lát, khí tức Omega tuy rằng đã tan một ít, nhưng vẫn còn rất đậm.

Hai mắt Tống Minh vô thần nhìn trần xe, Kiều Ân hôn hôn Tống Minh Kiều Ân một chút rồi nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, lái xe rất hiểu chuyện đem xe đậu dưới chung cư của Tống Minh.

Kỳ động dục của Tống Minh phỏng chừng một chốc lại tiếp tục, hơn nữa cậu còn chưa thao vào khoang sinh sản, không có dấu hiệu Tống Minh, qua mấy phút đồng hồ nữa Tống Minh sẽ còn muốn tiếp, dù sao trên xe vẫn không an toàn, cậu muốn đem Tống Minh ôm về trong nhà, tùy ý nhấm nháp thân thể mỹ vị.

Kiều Ân vứt áo sơ mi của Tống Minh xuống dưới, cởi áo của chính mình mặc cho Tống Minh cũng che đi thân dưới của hai người, mở cửa xe, hai tay nâng mông Tống Minh, hai chân Tống Minh thì vô ý thức cuốn lên lưng Kiều Ân, hai người rất nhanh lên lầu.

May mắn tại thời điểm này cơ hồ không ai ở ngoài, hai người cứ như vậy hữu kinh vô hiểm về tới phòng. Kiều Ân khóa kỹ cửa, ôm Tống Minh ngồi xuống ghế sa lông, Tống Minh liền cưỡi ở cự vật Kiều Ân.

Mà trải qua phen đi lại này, phía dưới Kiều Ân đã cứng rắn.

"Ân... Ta thảo..." Tống Minh nhìn đến địa phương quen thuộc, thời gian này so với lúc ở trên không gian xe nhỏ hẹp kín gió thanh tỉnh nhiều, hắn thấp thấp rên rỉ một tiếng, thanh âm phi thường khàn khàn.

"Kiều Ân, ngươi như thế nào, còn không rút ra đi..."

Kiều Ân lần thứ hai cứng rắn làm Tống Minh không thể thích, cảm giác dị vật bên trong phi thường mãnh liệt, Tống Minh nghĩ đến chính mình vừa rồi động dục bộ dáng dâm đãng liền có điểm nan kham... Khuôn mặt liền khủng hoảng...

Lần động dục này tới quá nhanh, hắn cũng không dám tưởng tượng nếu không phải Kiều Ân chạy tới đúng lúc, có lẽ hắn sẽ bị hai người kia áp...

Mà lần này, hắn mới chính thức cảm giác được Omega động dục có bao nhiêu đáng sợ, dục vọng thậm chí đã khống chế tư tưởng cùng thân thể của hắn, cảm thấy được tin tức tố Alpha liền không thể khống chế dán lên người Alpha, tùy ý để Alpha thượng chính mình... Nghĩ như vậy, sắc mặt Tống Minh liền không tốt cho lắm.

Mẹ đích... May mắn là Kiều Ân... Không phải Lăng Tiêu hoặc người xa lạ nào đó....May mắn Kiều Ân tìm được hắn.....

Kiều Ân phát hiện Tống Minh thanh tỉnh, nghĩ đến trong chốc lát mình không thể muốn làm gì thì, trong lòng liền có chút thất vọng, bất quá cậu vẫn dừng một chút, thành thực nhỏ giọng nói.

"Bởi vì... Rút ra..." Kiều Ân hướng tay về phía bụng Tống Minh, "Nơi này sẽ chảy ra tinh dịch ..."

Tống Minh nhìn ngón tay thon dài vuốt bụng của hắn, mặt càng đỏ hơn, bị người mà hắn luôn coi là em trai thượng, có bao nhiêu xấu hổ Tống Minh thẹn quá hóa giận, hung tợn nói: "Câm miệng!"

Hắn đại khái biết ý tứ Kiều Ân đối hắn, nhưng hắn không tin tình yêu, đời này cũng không muốn yêu. Hắn không nghĩ sẽ làm chậm trễ Kiều Ân, mà cảm giác Kiều Ân đối với hắn chủ yếu là ỷ lại.

[ EDIT / ĐM ] Không Thể Dấu Hiệu ( by Vô Sở Vị )Where stories live. Discover now