Chương 32

2.2K 135 13
                                    

Chương 32

(_ Sau mỗi chương bọn nó "hành" nhau là một chương ngắn cun cút _)

Editor : Khoai Lang 

Qua Thiên Liệt hoàn toàn đem Tống Minh dấu hiệu, cự vật thành kết như trước vẫn ở bên trong Tống Minh .

Bởi vì thành kết, thân thể hai người hiện tại gắt gao tương liên, vô pháp tách ra. Thân hình Alpha rắn chắc đặt ở trên người Tống Minh, cánh tay chặt chẽ ôm vòng dưới thân Omega, thỏa mãn mà lại ôn nhu hôn trên gương mặt điểm điểm nước mắt, sau đó hôn qua chóp mũi đỏ bừng, một chút một chút hôn lên kia đôi môi đỏ sẫm thở dốc.

Tống Minh bị hôn đến "ngô" một tiếng, nước mắt vô lực theo hai má chảy xuống, hai tay của hắn buông lỏng, hai chân thon dài che kín vết roi không khỏi triền tại lưng nam nhân.

Thanh âm TV không biết từ khi nào đã ngừng, trên giường lớn truyền đến tiếng miệng lưỡi quấn quanh, còn có mơ mơ hồ hồ tiếng nức nở.

Qua một lúc lâu, Alpha lúc này mới vừa lòng buông ra đôi môi bị y làm sưng đỏ, con ngươi ám sắc nhìn khuôn mặt Omega che kín nước mắt thất thần, táo bạo trong lòng rốt cục bình tĩnh.

Giống như tuyên thệ, thanh âm của y trầm thấp mà lại ôn nhu: "Ta là của Alpha của ngươi, gọi ta là Liệt." Sau khi nói xong lại hạ xuống một nụ hôn.

Tống Minh thở dốc, ánh mắt mê mang nửa ngày mới ngắm nhìn mặt nam nhân.

Nam nhân có một mái đầu màu đen nồng đậm, thái dương ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt góc cạnh ngũ quan phân minh không thể nói rõ đặc biệt xinh đẹp hoàn mỹ, chính là rất thâm thúy, thực anh tuấn, thực có ý vị của nam nhân, chỉnh thể khuôn mặt có một loại cảm giác lịch lãm thành thục khí phách.

Hắn có cặp lông mày đậm cùng ánh mắt xa cách so với người bình thường, nhưng dạng lại có vẻ phi thường thâm thúy. 

Không biết là bởi vì chung quanh là màu đỏ sậm của giường, song mâu của nam nhân thậm chí có chút hồng sắc ở bên trong. Y như vậy nhìn xuống Tống Minh, chóp mũi có một vài giọt mồ hôi, vừa mới hôn qua bờ môi của y không phải rất mỏng, khóe môi còn mang theo một tia thản nhiên ý cười thỏa mãn.

Nhìn Tống Minh bị thao đến choáng váng, nửa ngày ngơ ngác nhìn y không nói lời nào, nam nhân chậm rãi nhíu mày, đôi mắt biến thâm, có một tia nguy hiểm chợt lóe qua, y rút một tay ôm eo Tống Minh lại, đưa tay nắm cằm Tống Minh lên, thanh âm trở nên trầm thấp.

"Như thế nào, bị thao choáng váng, còn không có nhớ ta là ai?"

Bởi vì động tác Qua Thiên Liệt rút cánh tay ra, tác hại là huyệt động Tống Minh bao trùm tính khí thật lớn thành kết cũng động một cái, kéo theo huyệt thịt mỏng manh bị chống đỡ, cao trào qua đi làm Tống Minh cảm nhận được cơn đau. Hơn nữa lúc trước bị roi quất, bên ngoài huyệt thịt mẫn cảm vô cùng làm Tống Minh nhíu mày, hốc mắt lại tràn ra nước.

"Đau quá..ân... Không nên cử động..." Giọng Tống Minh khàn đặc lại mang theo một chút tủi thân, hắn không tự chủ được dùng hai chân đem phần eo nam nhân quấn chặt, tiểu Tống Minh đè nặng bắp đùi nam nhân rắn, không cho nam nhân thành kết lại mang đau đớn đến cho hắn.

[ EDIT / ĐM ] Không Thể Dấu Hiệu ( by Vô Sở Vị )Where stories live. Discover now