22

1.6K 188 10
                                    

Đuôi phải nhét vào phía sau mông. Tiêu Chiến bị đỉnh cho cơ thể mềm nhũn một nửa, bò nhoài trên thảm trải sàn không còn chút sức lực nào, cầm chiếc đuôi không biết phải làm sao, tay vạch mông loạn xạ, vạch cả nửa ngày vẫn không nhét được vào trong.

Anh gấp gáp tới mức nhỏ giọng thở hổn hển, vừa nhíu mày thử nhét vào mông, vừa nhỏ giọng gọi tên Vương Nhất Bác, muốn kêu người ta giúp mình:

"Nhét không vào, Nhất Bác ơi, Nhất Bác..."

Vương Nhất Bác thấy dáng vẻ anh hí hoáy tốn sức thì dương vật cứng tới phát đau, rõ ràng đã biết còn cố hỏi hửm một tiếng, Tiêu Chiến lại tiếp tục nằm đó lí nhí:

"Không được, không được, không nhét vào trong được..."

Phía sau mông cũng đã mở rộng đâu, hậu huyệt khít chặt như thế, muốn nhét đồ vào trong mà đến gel bôi trơn cũng không đưa, làm sao mà nhét vào trong được chứ. Cũng chỉ có Tiêu Chiến dễ lừa, giống như không biết phải mở rộng vậy, ngoan ngoãn nằm đó ra sức, nhét không vào còn gấp gáp không chịu được.

Vương Nhất Bác có chút buồn cười, nắm lấy ngón tay anh trêu anh, càng làm anh không thể nào nhét vào tử tế được, trầm giọng xuống hỏi Tiêu Chiến: "Sao lại không bỏ vào được chứ?"

Tiêu Chiến lắc đầu, anh không biết. Bị Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm lâu như vậy, cả người đều nóng hết cả lên, mặt mày đỏ ửng, nóng tới mức chảy nước, năn nỉ Vương Nhất Bác muốn hắn giúp đỡ mình: "Giúp anh với...Nhất Bác..."

"Sao suốt ngày nhờ người ta giúp thế? Bảo bảo."

Dáng vẻ đáng thương muốn chết này của Tiêu Chiến khiến Vương Nhất Bác nhìn mà cong khóe môi. Khuôn mặt sạch sẽ này khiến người ta yêu thích biết mấy, không biết bao nhiêu người nhìn một cái đã muốn làm thịt anh.

Dạy thành dáng vẻ như bây giờ, chỉ nghe lời Vương Nhất Bác, quả là không dễ dàng gì. Chỉ Vương Nhất Bác có thể bắn tinh dịch lên khuôn mặt này, để Tiêu Chiến đỏ hoe hai mắt mà liếm sạch.

Hắn lấy một lọ gel bôi trơn từ dưới bàn trà đổ lên mông Tiêu Chiến, lạnh muốn chết, vừa dính lên mông đã khiến anh bị kích thích tới rùng mình một cái, eo cũng sụp xuống. Ngón tay thon dài của Vương Nhất Bác nhẹ nhàng day mở Tiêu Chiến, khuấy đảo tới kêu lép bép.

Nhét đuôi xong rồi liền dang tay ra cho Tiêu Chiến ôm mình:

"Qua đây nào, lên giường thôi."

Tiêu Chiến lại được hắn bế đi giống như không có xương vậy, chiếc đuôi xinh đẹp trắng muốt mềm mại, hễ Tiêu Chiến run lên là đuôi cũng rung lên theo, dâm đãng muốn chết.

Quả không ngoài dự đoán, lần đầu tiên đem ra dùng đã bị nước bắn ướt, Vương Nhất Bác túm đuôi anh xoa nắn loạn xạ, Tiêu Chiến liền bị kéo tới mức vừa kêu vừa ôm cổ chồng yêu nhấc mông lên, bảo đuôi sắp rơi mất rồi, sắp kéo hỏng mất rồi.

Vương Nhất Bác ngồi trên giường ôm anh đụ, hôn tai anh nói: "Không đâu, sẽ không kéo ra ngoài, anh kẹp chặt chút, ông xã chỉ sờ một tí thôi."

Tiêu Chiến nghe lời hắn, cố gắng kẹp chặt lại, nhưng anh ngây thơ quá, căn bản không phân biệt được phải kẹp chỗ nào. Vốn dĩ nên kẹp chặt mông, kết quả mimi bắt đầu kẹp chặt Vương Nhất Bác, bị Vương Nhất Bác đánh một cái lên mông vẫn không biết nguyên do tại sao.

[Bác Chiến] Sóng NgầmWhere stories live. Discover now