Chương 11: Ảo Giác

360 32 7
                                    

Mùi thức ăn của bà ngoại Trí làm thực sự rất thơm, bọn họ không làm ổ trên giường Trí Tiết Lâm mà xuống phụ bà một tay, Hứa Trác ôm rau sống, ngồi nhặt từng chiếc lá, cậu ghét nhất là ăn giá sống, cái mùi không thể nào chấp nhận được, Trí Tiết Lâm thấy Hứa Trác biểu tình khó ở, cậu ta hốt một nắm giá lên nhai sống, mồm rộng của cậu ta linh hoạt lên xuống, có bà ngoại ở đấy nếu không Hứa Trác ngứa tay cũng đấm một phát.

Chờ thức ăn được cúng ông bà xong, bà ngoại lại dọn một mâm lên bàn đủ ăn ba ngày tết, Hứa Trác đi lấy ghế, Quý Thừa phụ bà bưng nồi thịt gà hầm nấm ra, hắn chỉ mới hé mở một bên nắm nồi ra thôi, hương thơm đã bay khắp căn phòng, Hứa Trác trước đây ngay cả tết sáng nào cũng ăn mỳ gói, mấy đồ như thịt heo, ngán lắm, không hợp khẩu vị của cậu.

Trên bàn có ba đĩa thịt cuốn, một đĩa ram cuộn, chả các loại, bên cạnh còn có một bát canh khổ qua nhồi thịt, thịt heo ngâm nước mắm, tôm luộc, mấy đĩa củ kiệu đu đủ và cà rốt, một đĩa bánh tét to đùng...hầu như đều tràn lan khắp bàn.

Trí Tiết Lâm nhìn vẫn thấy thiếu cái gì: "Để tao đi lấy coca!"

Hứa Trác không ý kiến, nhìn Hứa Dật lù lù đứng một góc trong khi Quý Thừa bận rộn xếp món ăn, Hứa Trác vẫy tay với nó: "Lại đây!"

Hứa Dật nhúc nhích thân lại gần cậu, Hứa Trác đang ngồi trên ghế, nó lấy tay bám vào chân Hứa Trác, Hứa Trác xoa đầu nó, giúp nó cởi áo khoác ra, thức ăn bốc hơi không khí có hơi nóng.

"Em ngồi bên cạnh anh!"

Bế Hứa Dật lên, Hứa Trác liền đem mấy đĩa ram cuộn giòn với chả đặt trong tầm với của nó, Hứa Dật thích ăn mấy món giòn giòn, Quý Thừa thấy Hứa Dật ngồi chỗ nào hắn liền ngồi chỗ đó.

Bà ngoại Trí bây giờ mới rảnh tay, lại lục đục trong bếp, Trí Tiết Lâm nôn nóng gọi bà ra.

"Bà ơi!"

"Ra liền đây!"

Bà ngoại Trí ra trên tay còn cầm theo một hủ thủy tinh to, Lý Lâm ngồi gần tiến lên đỡ cho bà.

"Cái này là gì?"

Trí Tiết Lâm giành nói: "Là rượu nếp bà tao tự ủ!"

"Hả?"

Hứa Trác yên lặng tự rót coca cho mình và Hứa Dật, cả bàn đã cạn ly, Trí Tiết Lâm không chọc một phen thì hơn phí: "Mày đi chơi với Hứa Dật được đó!"

Hứa Trác biểu cảm thiện lành uống coca, rượu nếp rất thơm mũi Hứa Trác thính vẫn nghe mùi được, Quý Thừa rót một chén, uống sạch bóng.

Bà ngoại Trí rất hiếu khách, gắp thức ăn cho từng đứa: "Thằng Trí nó ở trên thành phố một mình, nữa năm mới về lần, nó cũng chưa bao giờ dẫn bạn về, mỗi lần về chơi tết, nó đều chơi với bọn con nít nhà hàng xóm, thật đáng thương!"

Nói rồi bà ngoại một nơi cạn chén rượu, Hứa Trác cười sặc sụa muốn phụt cả cơm, Trí Tiết Lâm tâm tình hơi phức tạp chắc là đã ngà ngà say: "Bà nói tốt con một chút đi!"

Một bàn sáu người không thể ăn hết một mâm này, Lý Lâm cùng Trí Tiết Lâm uống rượu hơi nhiều say không biết trời đất là gì, mà kì lạ là bà ngoại uống như thế vẫn đứng lên dọn bàn ghế được, Hứa Trác lý nào để một mình bà dọn, Quý Thừa lại chả uống nhiêu.

[FULL] Đạp Vỡ Khoảng CáchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ