Chương 82

6.5K 411 13
                                    

Triệu Mộ Tịch yên tĩnh, mặc kệ Kỷ Dữ Đường hống như thế nào, cho nàng ăn bao nhiêu định tâm hoàn đi nữa, nàng cũng không cười nổi, trong lòng vẫn bất an.

Ngày mà Triệu Mộ Tịch lo lắng nhất đến rồi, so với Triệu Mộ Tịch tưởng tượng đến sớm hơn nhiều. Nói thật, Triệu Mộ Tịch đối với tương lai của nàng cùng Kỷ Dữ Đường một chút lòng tin cũng không có, cho nên mới không muốn đối mặt với hiện thực, nàng muốn không nhìn vào sự chênh lệch giữa nàng và Kỷ Dữ Đường, chỉ muốn nói cảm tình, nhưng trạng thái lý tưởng như vậy có thể duy trì được bao lâu?

Ngày hôm nay cùng Hề Vân ngửa bài, thời điểm Triệu Mộ Tịch bị Kỷ Dữ Đường nắm đến trước mặt Hề Vân giới thiệu, nàng mới mãnh liệt cảm giác được, môn đăng hộ đối là một chuyện trọng yếu cỡ nào. Tuy nói cảm tình là bình đẳng, thế nhưng hai người cùng một chỗ, nhân tố ảnh hưởng thực sự quá nhiều, cũng không phải dựa vào một phần cảm tình này liền có thể tiếp tục cùng một chỗ. Triệu Mộ Tịch lại nghĩ tới Quản Tiệp, lúc trước Quản Tiệp cùng Lăng Lan yêu nhau như vậy, cuối cùng vẫn không thắng được hiện thực phải chia tay, lại như Quản Tiệp, tình cờ nhớ tới sẽ khó chịu, nhưng sau khi khóc một hồi, vẫn phải tiếp tục cuộc sống của chính mình.

Triệu Mộ Tịch chỉ sợ nàng cùng Kỷ Dữ Đường rồi cũng sẽ đi đến một bước này, đối với việc này, Triệu Mộ Tịch đặc biệt mẫn cảm.

Kỷ Dữ Đường ôm nàng, lại chậm rãi ôm chặt, hy vọng có thể cho nàng cảm giác chân thật.

Triệu Mộ Tịch giơ tay ôm lấy eo Kỷ Dữ Đường, đem cái trán dựa ở trên vai nàng, nhắm mắt lẳng lặng cảm thụ hơi ấm, bộ dạng giống như lần đầu tiên ôm nàng vậy.

"Khụ ——" Hề Vân đến gần, hướng về hai người trước mắt ho nhẹ một tiếng.

"Mẹ."

"Hề giáo sư."

Lúc này các nàng mới buông đối phương ra.

Lúc Triệu Mộ Tịch mở miệng gọi Hề giáo sư, trong lòng đủ mùi vị lẫn lộn.

Địa điểm bữa trưa là Kỷ Dữ Đường chọn, một nhà ăn nhỏ phong cách kiểu phương tây, rất ít người, thích hợp để tán gẫu, thời điểm gọi món, trực tiếp chọn chiêu bài của quán, cũng không cần xoắn xuýt, thế nhưng hiện tại, ai cũng không có tâm tình ăn cơm.

"Mẹ, lần này triển lãm thiết kế ngươi bận bịu một quãng thời gian thật dài đi, lần trước về nhà cũng không gặp ngươi." Kỷ Dữ Đường cười, nói một chút chuyện không liên quan, cũng làm cho bầu không khí ở trên bàn ăn bớt cứng ngắc.

Hề giáo sư cùng Kỷ tổng phúc hắc như thế, Triệu Mộ Tịch căn bản không mò ra ý nghĩ của Hề Vân, trên mặt nàng không nhìn ra bất kỳ tâm tình gì, dưới tình hình như thế, Triệu Mộ Tịch cũng không biết nên nói cái gì, cũng còn may ở dưới bàn Kỷ tổng vẫn luôn nắm tay nàng, trấn an nàng.

"Ngươi còn nhớ đến người mẹ này a?" Hề Vân một lời hai ý nghĩa, nuôi con gái lớn đến như vậy, cuối tuần muốn nàng bồi mình, mười lần thì hết tám lần là không có thời gian, trước đây một tuần về nhà hai lần, sau đó một tuần một lần, lại sau đó nữa hơn nửa tháng hoặc là một tháng mới về một lần, nếu không phải ngày hôm nay bắt được hai người này, Hề Vân còn thật sự cho rằng Kỷ Dữ Đường là đang ngày đêm bận bịu làm việc.

[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành ThậtOnde as histórias ganham vida. Descobre agora