Chương 27: Hôn, hôn hai nghìn chữ đủ không

8.8K 652 64
                                    

Lâm Dữ Hạc theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm.

Người đàn ông bên cạnh cách quá gần, giống như chỉ cần một cái nhấc tay là có thể dễ dàng áp chế được cậu. Cậu không biết nên trả lời thế nào mới an toàn, cuối cùng cũng chỉ có thể cắn răng trả lời.

"... Có một chút ạ."

Chỉ là câu này đã trải qua nhiều lần cân nhắc mới nói lên, lại vẫn giống như là dễ dàng rơi vào tròng của người đàn ông.

"Vậy vẫn cần phải tập luyện thêm rồi."

Giọng nói trầm thấp rơi vào bên tai, hậu tri hậu giác, cuối cùng Lâm Dữ Hạc cũng nhớ ra hàm nghĩa chân chính của cái từ "tập luyện" này.

--Luyện tập chuyện ôm ấp hôn môi trên hôn lễ.

Thái độ nghiêm túc phối hợp là thật, tâm trạng không khỏi căng thẳng cũng là thật. Lâm Dữ Hạc mấp máy môi, cuối cùng vẫn là không nói thêm gì nữa.

Có những lời không cần phải nói ra rõ ràng, sự tình đã im lặng phát triển đến bước này rồi.

Chỉ là cậu không nói gì, nhưng người đàn ông đẩy sự tình phát triển đến bước này lại mở miệng.

"Em phản cảm với loại chuyện này sao?"

Lâm Dữ Hạc sửng sốt một chút, lắc đầu: "Không ạ."

Trên hiệp nghị đã viết, khi bắt buộc cần phải có sự phối hợp tiếp xúc thân thể, bên trong còn liệt kê một cách tỉ mỉ chính xác ra định nghĩa "lúc cần" và "tiếp xúc thân thể", quy định cứng nhắc, có thể so với các điều khoản nghiêm ngặt trong pháp luật.

Cho nên từ lâu Lâm Dữ Hạc đã biết thể nào cũng sẽ có loại chuyện này, cũng không muốn làm trái với quy ước.

Cậu giải thích: "Là lúc trước em uống sữa bò bị sặc..."

Trên môi bỗng nhiên truyền đến cảm giác thô ráp ấm áp, ngón tay người đàn ông chạm nhẹ vào khóe môi cậu.

"Bởi vì em còn nhỏ."

Động tác Lâm Dữ Hạc ngưng trệ.

Còn nhỏ.

Đã không còn là lần đầu tiên nữa rồi, loại cảm giác xa lạ lại kỳ diệu này-- Lâm Dữ Hạc phát hiện Lục tiên sinh giống như xem cậu thành một đứa trẻ vậy, một đứa trẻ có thể phạm sai lầm và cần được yêu thương.

Ngoài dự liệu, vậy mà cậu lại có được cảm giác được thương yêu che chở trong một cái hiệp nghị.

Lâm Dữ Hạc nghe thấy Lục Nan hỏi: "Có thể chứ?"

Cậu gật đầu.

Nghe theo anh hết, đều sẽ phối hợp. Lâm Dữ Hạc kiên trì nghĩ như vậy, thẳng đến khi cằm bị nắm lấy, đầu ngẩng đầu lên.

Đây là động tác người đàn ông thường dùng, tuy rằng Lâm Dữ Hạc đã trải qua rất nhiều lần, lại vẫn không tự chủ được mà nín thở.

Động tác này mang theo ý vị khống chế quá mạnh mẽ, cho dù cậu đã nín thở nhưng mùi trầm hương nồng đậm trong khoảng cách gần vẫn từ tứ phương tám hướng bao bọc lấy cậu như cũ, hoàn toàn xâm chiếm khắp người cậu, không để lại chút kẽ hở nào.

[ĐM] Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không ĐượcWhere stories live. Discover now