Chương 17

6 1 5
                                    

" Hòa ca nhi, ngươi nhìn một chút đôi bông tai này ta mang trông được không?"

Hứa Hòa đang quét sân, nghe tiếng ngẩng đầu nhìn một cái. Hứa Thiều Xuân ngồi ở một bên chậu than, trước người đặt cái gương đồng, đang nghiêng mặt cầm một đôi bông tai làm bằng gốm sứ có vẽ hoa văn so sánh với nhau.

Cậu gật đầu một cái: " Đẹp mắt."

Trên bàn xếp chồng nhiều hộp quà lớn nhỏ thành một ngọn núi nhỏ cao, đều là chiến lợi phẩm ăn tết của Hứa Thiều Xuân mấy ngày này, ăn tết thật sự là bận rộn người tặng quà lại nhiều, còn phải thăm hỏi người thân thăm hỏi bạn bè, rất nhiều hộp quà nàng còn chưa kịp mở ra nhìn xem, dù không thích cũng không thể lập tức đưa cho Hứa Hòa đi trả lại người tặng quà, chỉ có thể nhận toàn bộ.

Nhưng mà cũng may là mấy ngày ăn tết này tiền bạc trên tay  mọi người cũng tương đối sung túc, chính xác mà nói là sẵn sàng chịu xài tiền hơn những ngày bình thường, vì thế quà tặng đưa tới cũng đắt tiền một chút hơn so với bình thường, chuyện này làm cho Hứa Thiều Xuân rất hài lòng.

Nhị tỷ hài lòng , Hứa Hòa cũng hài lòng, ăn tết cậu làm chân chạy bắc cầu cho không ít thanh niên tài giỏi đẹp trai trong thôn tặng quà, tự mình cũng gom được hơn mấy chục văn tiền.

" Mẹ nói hôm nay dì muốn đến làm khách, ngươi có thể đi nấu cơm sớm chút a. Ta tay to chân to vụng về không bằng ngươi, đến lúc đó liền bồi di mẫu trò chuyện."

Hứa Thiều Xuân đối với tiểu đệ trả lời rất hài lòng, rút ra chút rãnh rỗi liếc Hứa Hòa một cái, thấy tết nhất mà cũng mặc một thân xám xịt, nàng âm thầm lắc đầu một cái.

Hứa Hòa lên tiếng đáp lại, dù sao cậu cũng không thích bồi trưởng bối nói chuyện, trưởng bối cũng giống vậy không thích nói chuyện với cậu, dù sao cũng không thể nói chuyện cùng nhau.

" Vậy ta ra ngoài đi làm việc. "

" Ừ."

Hứa Hòa từ trong phòng ấm áp dễ chịu còn có mùi thơm từ các loại hoa mùa xuân thu nhặt phơi khô của Hứa Thiều Xuân đi ra ngoài, muốn ở trong sân ôm chút củi đốt vào phòng bếp. Ăn tết khách lui tới nhiều, phòng bếp mỗi ngày đều đốt củi, dùng củi rất nhanh, trước tết cậu gom đầy một bếp củi đốt gần như sử dụng sạch sẽ.

" Hòa ca nhi."

Cậu đang khom lưng ôm cục củi, liền nghe từ xa có người gào to. Hứa Hòa đứng thẳng người, thấy dì của cậu tóc chải bằng phẳng bóng loáng, sắc mặt hồng hào lắc eo từ bờ ruộng đi tới, cậu đi qua mở cửa sân ra.

" Biết dì muốn đến thăm, sớm như vậy liền chuẩn bị muốn nấu cơm?"

Hứa Hòa cũng khách khí một tiếng: " Dì vất vả tới một chuyến, nên phải chiêu đãi thật tốt."

" Được."

Trong phòng Hứa Thiều Xuân nghe âm thanh vội vàng đem mình đồ vật thu dọn một chút, chạy chậm đến: " Dì."

Lưu Hương Mai nhìn tiểu chất nữ nhỏ nhắn xinh đẹp như hoa, lập tức bỏ qua Hứa Hòa đi tới: " Thiều Xuân vậy mà lại cao hơn không ít, để dì nhìn kỹ một chút, đúng là càng lớn càng làm người ta hài lòng."

" Dì mau vào trong nhà ngồi đi, hai ngày trước mẹ ta liền bắt đầu nhắc tới hôm nay dì muốn ghé qua, Thiều Xuân đặc biệt trong phòng đốt lửa than, vào lúc này có thể ấm áp, cũng không thể để cho dì về thôn còn bị lạnh."

" Tiểu cô nương này nói chuyện càng ngày càng ngọt ngào, vào trong nhà, đúng lúc dì có mang theo chút quà cho ngươi."

Nhìn hai dì cháu vừa nói vừa cười vào phòng, Hứa Hòa liền ôm củi đốt đến phòng bếp.

Dì cậu gả vào trong thành, cuộc sống tốt hơn so với trong thôn, mỗi lần tới thăm nàng mẹ cậu Lưu Hương Lan cũng phải lấy ra đồ tốt nhất để chiêu đãi, chính là không muốn thua kém trước mặt tỷ tỷ sống trong thành.

Hứa Hòa rất hiểu những chuyện này, cho dù mẹ cậu không giải thích thì cậu cũng biết đi đến lấy từ trong giếng băng ra một miếng thịt thượng hạng, không chỉ như vậy, ít nhất còn phải bắt một con gà mài già.

Cậu đốt lửa trước tiên đem gạo bỏ vào nồi, tính toán làm những món gì.

Gà mái già nhất định phải dùng để nấu canh, trong canh liền hầm thêm nấm xuân phơi khô; Lòng gà có thể xào với chút rau cải, máu gà vượng có thể làm canh, lại tiếp tục chưng cá. Mỗi lần dì tới nhà nhất định đồ ăn càng ngày càng ngon, nghĩ những món ăn này ít hơn so với đêm giao thừa, nhưng cũng không xê xích nhiều.

Khi nước nóng đang xử lý lông gà, Lưu Hương Lan xách túi giấy dầu đến phòng bếp, đầu tiên là kiểm tra một lần món ăn hôm nay mà Hứa Hòa sắp xếp, nhìn thật hài lòng, bấy giờ mới đem vật trong tay để lên bếp lò: " Dì ngươi mang theo móng heo nhỏ tới, buổi trưa cũng cùng nhau ăn, ngươi nhìn rồi làm đi."

Hôm nay Lưu Hương Lan mặc đồ cũng rất là năng động, thậm chí còn cài cây trâm bạc mà trước đó vào thành còn luyến tiếc đeo cắm trên búi tóc.

Hứa Hòa đáp một tiếng vậy thì không cần dùng tới thịt heo nhà mình.
Có móng heo nhỏ cũng dễ làm, chỉ cần dùng măng đông đầu năm giữ lại còn chưa ăn hầm với móng heo làm canh,  dù sao dì cậu cũng thích, mỗi năm tới mùa đông đều sẽ nói mẹ cậu ở trong thôn đào một ít đưa vào thành.

Lưu Hương Lan cũng không nói giúp Hứa Hòa đốt cây đuốc, lắc eo quay lại gian nhà chính.

" Ai, nói về lão ngũ Trương gia ở trong thôn Trương Phóng Viễn đó, ngươi có biết hắn đang làm gì không?"

Lưu Hương Mai cắn hạt dưa mà Lưu Hương Lan lấy ra, rảnh rỗi tìm chuyện tán gẫu.

Lưu Hương Lan cũng ngạc nhiên, sau khi tỷ tỷ nàng gả đến trong thành, hàng năm sẽ về trong thôn thăm viếng đều sẽ nói không ngừng về chuyện ở trong thành sống sung sướng như thế nào, đây là lần đầu nói về thị phi trong thôn.

" Hắn a, lúc trước không phải ở trong thành lêu lỗng sao, đầu năm không biết sao hắn ta đột nhiên nghĩ muốn lập gia đình, nhờ bà mai khắp nơi làm mối, kết quả nói đến..."

Lưu Hương Lan đem sự kiện lớn khác thường ở trong thôn kể lại một cách sống động cho tỷ tỷ, ngày ăn tết đi thăm thân thích bạn bè, trên bàn ăn hay sau bếp mọi người đều sẽ lôi chuyện này ra nói một hồi, từng người thổn thức: " Sau này hắn bắt được kẻ trộm, cách nhìn của mọi người đối với hắn ta mới thay đổi một ít, thời gian ở lại trong thôn cũng lâu hơn."

Lưu Hương Mai nghe say sưa, dù sao trước khi lấy chồng cũng là người của Kê Cửu thôn, trong thôn xảy ra bát quái lớn như vậy trở lại thành nàng cũng có thể lấy ra tác dóc một hồi: " Vậy bây giờ hắn có đối tượng kết hôn không?"

" Không có nghe nói, lúc trước thì vô cùng lo lắng, có lẽ là gặp phải chuyện Quảng gia nên trong lòng chưa có tốt lên, bây giờ mọi người cũng chưa nghe hắn nói cái gì, ngược lại cũng không thấy hăn tiếp tục cầu hôn."

Lưu Hương Mai nghe vậy cười ý vị thâm trường, vỗ đùi Lưu Hương Lan một cái: " Ta thấy ngươi e rằng còn không biết người ta ở trong thành thuê quầy hàng, bắt đầu buôn bán đấy."

" A? Hắn buôn bán cái gì?"

Lưu Hương Mai nói: " Đồ tể còn có thể bán cái gì, đương nhiên là mua bán thịt gia súc ở chợ thịt a! Đại tiểu tử người ta còn dễ nói chuyện, thịt này là hôm nay ta mua ở quầy hàng của hắn, liếc mắt một cái liền nhận ra ta, còn chở ta trở về thôn."

Lưu Hương Lan há hốc mồm không thể tin được, khó mà đem người tỷ tỷ đang nói liên tưởng đến trên người Trương Phóng Viễn hung dữ cường tráng.

" Trên đường ta rãnh rỗi hỏi hắn chuyện xe ngựa, ngươi đoán xem thế nào, người ta tự mình mua, chuyên môn dùng để kéo đồ buôn bán." Lưu Hương Mai càng nói càng cảm thấy hài lòng: " Đại tiểu tử này còn cường tráng, ta thấy ngươi với Thiều Xuân có thể nhìn một chút."

" Ngươi coi chừng nhận lầm ngươi a."

Lưu Hương Lan nghi ngờ nhìn tỷ tỷ một cái, nào là xe ngựa, nào là ở trong thành buôn bán, nghe giống như đang tấu nói* vậy, nếu như người này là Trương Phóng Viễn, nàng cảm thấy rất kỳ quái.

*Tấu nói: là một trong những nghệ thuật biểu diễn của Trung Quốc, là loại hình khúc nghệ bắt nguồn từ cuộc sống với các hình thức là nói, học, chọc, hát, dường như đang cãi nhau nhưng lý lẽ rất khôi hài.Ý của Lưu Hương Lan là nói giống như chọc cười.

" Ôi, ta nói nửa ngày ngươi sao còn không tin ư! Người ta chính miệng nói mình là lão ngũ Trương gia Trương Phóng Viễn, cha mẹ đã mất. Chẳng lẽ trong thôn còn họ Trương khác cũng có thân thế như vậy ?" Lưu Hương Mai nhíu đôi mày thanh tú đẹp đẽ một cái, chỉ ra bên ngoài nói: " Ta ở bên kia đường xuống xe, người ta tiếp tục đánh xe ngựa đi, nhà Trương Phóng Viễn không phải chính là ở bên kia à."

Lưu Hương Lan nhất thời không nói, lẩm bẩm: " Chẳng lẽ là hắn tự hối cải để làm người mới a."

Lưu Hương Mai tận tình khuyên bảo: " Ngươi a, nhìn người sao lại nhìn chằm chằm quá khứ người ta không buông, cần phải nhìn hiện tại với sau này chứ, cứ tham khảo một chút đi. Thiều Xuân đã sinh ra trong hoàn cảnh như vậy, nhất định phải chọn cho nàng một gia đình tốt, ngươi cùng em rể không có con trai, sau này coi như phải dựa vào con rể."

Nói đến con gái kiêu ngạo của Lưu Hương Lan, sắc mặt nàng đỏ hồng, đĩnh đạc nói: " Chồng Thiều Xuân ta đại khái đã nhìn rồi, đã có người được chọn."

Lưu Hương Mai nghe vậy nhướng mày: " Ai?"

Lưu Hương Lan vẻ mặt hồng hào nói: " Phí gia thôn chúng ta ngươi cũng biết, là nhà có đọc sách, con độc nhất trước đây thi đồng sinh, đi học ở trong thành, nghe nói tài văn chương rất tốt, xuân năm nay liền có kết quả thi."

" Nương tử Phí gia đã cùng ta uống trà hai lần, sớm trao đổi, chờ có kết quả thi liền tới nhà cầu hôn."

Người đọc sách điều kiện tốt, lại biết viết chữ, có công danh triều đình vừa trả tiền lại cho đồ vật, ai nhìn cũng nóng mắt, ở trong thành là đối tượng, con rể cực kỳ hấp dẫn, huống chi là thôn quê, chẳng qua: "Nào có dễ dàng thi đậu như vậy, ngộ nhỡ thi không đậu thì sao?"

Lưu Hương Lan cảm thấy tỷ tỷ tầm nhìn hạn hẹp: " Năm nay không được sang năm thi lại a, người một lần thi đậu rất hiếm có, tóm lại là từ từ tới mà. Phí đồng sinh là nhân tài xuất chúng, trong thôn chính là người mà ai cũng muốn làm thân đấy, ngay cả nhà thôn trưởng cũng ám chỉ qua Phí gia mấy lần nhưng người ta không đồng ý. Cũng đúng, người ta là thư sinh sao có thể phù hợp với cô nương mập như khoai lang của nhà thôn trưởng kia."

Lưu Hương Mai lại không để ý đến muội muội dương dương tự đắc: " Vẫn là cẩn thận nhìn nhiều người hơn một chút đi. Trương Phóng Viễn kia thật sự không tồi."

" Tỷ nếu là cảm thấy Trương Phóng Viễn kia tốt, dứt khoát giữ cho Uyển Uyển nhà mình, nói cho nàng tính toán."

Lưu Hương Mai biết muội muội đây là đang dỗi mình, tức giận nói: " Ta tốt bụng nói cho ngươi, ngươi còn không vui không vui, Uyển Uyển đã sớm định hôn với anh họ nàng, ngươi cũng không phải không biết. Hiện tại ta chính là hối hận đã đồng ý sớm như vậy, không lại tiếp tục nhìn nhiều một chút."

Hứa Hòa ở trong căn phòng nhỏ kế bên gian nhà chính lấy măng non lột vỏ, nghe mẹ mình cùng dì nói một hồi, có chút giật mình chuyện Trương Phóng Viễn vậy mà ở trong thành buôn bán, cũng khó trách lại nhiều ngày không gặp người khác. Cậu đem măng non lần lượt bỏ vào trong chậu, trong đầu nghĩ người này đúng là có chút lợi hại, có thể làm cho dì cậu mắt cao hơn đầu nhìn trúng.

Lưu Hương Lan thấy tỷ tỷ hiếm khi lộ vẻ mặt hối hận, xem ra là thật sự rất coi trọng Trương Phóng Viễn, liền nói: " Ta nhìn thêm chút nữa đi, lỡ đâu so với Phí gia tốt hơn, lời cũng chưa nói chắc chắn, còn có cơ hội vãn hồi."

Lưu Hương Mai nghe được như vậy trong lòng thư thản một chút, nhưng cũng biết là muội muội càng thích người đọc sách: " Ai, Hòa ca nhi cũng không nhỏ đi, so với Thiều Xuân cũng không kém mấy tháng, dù sao cũng phải lập gia đình, ngươi có thể cân nhắc một chút..."

Lời còn chưa dứt, hai người đều biết có ý gì. Hứa Hòa đang muốn quay lại phòng bếp nhưng không ngờ đề tài sẽ nhảy tới trên người mình, bước chân không khỏi ngừng một lát.

" Ngươi nghĩ đẹp nhỉ? Ngươi nhìn Hòa ca nhi một chút, trong thôn có thể có hai người nam nhân muốn đã không tệ rồi. Trương Phóng Viễn lúc trước trong thành lêu lỗng, nghe nói còn đi qua kỹ viện, oanh oanh yến yến dạng gì chưa thấy qua, dù cho không lấy được vợ, sợ là cũng không coi trọng bộ dáng kia của Hoà ca nhi, miệng cũng không biết nói chuyện, chỉ biết làm việc."
" Thật ra thì trước đây hắn tới nhà giết heo, còn vụng trộm nhìn Thiều Xuân..."

Trong lòng hung hăng nhói một cái, thật ra lời như vậy Hứa Hòa cũng đã nghe rất nhiều, cũng không biết tại sao hôm nay lại khó chịu phát hoảng.

Hứa Hòa không phát ra tiếng, xiết chặc chậu đặt ở bên hông, yên lặng quay lại phòng bếp.

Lưu Hương Mai khẽ thở dài một cái, diện mạo Trương Phóng Viễn đúng là có thể đòi hỏi tìm một người vừa ý, hiện giờ điều kiện lại mê người, nếu như lại có danh tiếng, chỉ sợ ánh mắt có thể trên đỉnh đầu.

Trương Phóng Viễn này đầu óc cũng là linh hoạt, biết rõ trước tiên nhắc tới điều kiện, cũng không nóng nảy cầu hôn.

Nghĩ như vậy, nàng phát hiện tiểu tử Trương Phóng Viễn này càng tốt.

Nghĩ lại mình chỉ có một muội muội qua lại thân thiết, nơi khác bây giờ không có cô nương tiểu ca nhi có thể nói, liền nhỏ giọng tỉ mỉ khuyên muội muội một hồi.

Trọng sinh cưới đối chiểu tổ làm phu langWhere stories live. Discover now