🥕 Chương 20 🥕: Biết thế nào là hôn môi chưa?

25.5K 980 164
                                    

Edit: Phưn Phưn
Beta: Đại Bàng
Truyện trên wattpad sẽ được đăng sau wordpress từ 3 - 4 ngày.
Link wordpress: https://luvkkukjungkookjeon.wordpress.com
🥕🥕🥕🥕🥕🥕🥕

Từ phòng học lớp bốn đi ra, trong lòng Phó Tranh cực kỳ khó chịu.

Nghĩ đến cái tát trên mặt Chu Tương Tương, các loại trạng thái ngược tâm như tự trách, áy náy, đau lòng đều ụp vào mặt.

Anh đi về phía trước, đến cửa phòng học Chu Tương Tương.

Trong phòng học, giáo viên ở trên bục đang giảng giải bài tập.

Chu Tương Tương nhìn tấm bảng đen, hai mắt trống rỗng.

Cô hiếm khi thất thần.

Đột nhiên, cánh tay bị lay một cái, Hạ Hoan Hoan nhỏ giọng kích động, "Tương Tương, mau nhìn kìa, Phó Tranh đang đứng bên ngoài phòng học chúng ta kìa."

Chu Tương Tương ngẩn ra, ánh mắt thuận theo khuôn mặt Hạ Hoan Hoan nhìn qua cửa sổ.

Phó Tranh đứng ở bên ngoài, cô vừa quay đầu, liền đối diện với ánh mắt anh, anh đang nhìn cô.

Hạ Hoan Hoan cũng phát hiện, lặng lẽ nói: "Tương Tương, hình như Phó Tranh đang nhìn cậu."

Chu Tương Tương mím môi, nghiêng đầu, một lần nữa nhìn về phía bảng đen, không nhìn anh nữa.

Hạ Hoan Hoan cũng rất muốn nhìn thêm nữa nhưng lại ngại ngùng, thấy Chu Tương Tương xoay đầu, bản thân cũng chỉ có thể quay đầu đi.

Bất quá, không giống với Chu Tương Tương ở chỗ, Chu Tương Tương rất nghiêm túc chăm chú nhìn lên bảng, mà khóe mắt Hạ Hoan Hoan thì đang nhìn Phó Tranh đứng bên ngoài cửa sổ.

"Tương Tương, rốt cuộc cậu và Phó Tranh là quan hệ gì?"

Khóe mắt phát hiện Phó Tranh vẫn luôn nhìn Chu Tương Tương, Hạ Hoan Hoan thật sự rất tò mò.

Chu Tương Tương trầm mặc một hồi, nhỏ giọng nói: "Ba tớ và ba cậu ấy là bạn bè."

"Sao? Hèn chi, Phó Tranh trước giờ không tiếp xúc với con gái, làm thế nào đột nhiên lại gần gũi với cậu như vậy?"

Gần gũi sao?

Chu Tương Tương nghiêm túc suy nghĩ lại, mấy ngày nay, hình như có chút thân thiết với anh, cho nên mới bị người khác hiểu lầm?

Vất vả học hết một tiết, giáo viên cho tất cả tan lớp, Chu Tương Tương liền từ chỗ ngồi đứng lên, đi ra ngoài bằng cửa sau.

Phó Tranh vừa nhìn thấy cô rời chỗ ngồi liền gấp rút đi đến cửa sau.

Chu Tương Tương vừa thấy anh, liền mở miệng nói: "Cậu làm gì vậy? Không đi học à?"

Đứng bên ngoài cả một tiết, anh quả thật rất có tính nhẫn nại.

Phó Tranh đáp: "Chờ cậu."

Nói xong liền đưa tay lên sờ mặt cô.

"Cậu làm gì thế?!" Lúc ngón tay Phó Tranh xoa lên mặt Chu Tương Tương, cô sợ hãi vội vàng lùi về sau một bước, "Đang ở trường học, cậu... cậu đừng động tay động chân."

[EDIT - Hoàn] Cả Đời Sủng Ái - Nghê Đa HỉWhere stories live. Discover now