Q4.Chương 64: Nhượng bộ

931 98 3
                                    

"Trên người Đoạn Phi Vũ có vết bớt đặc biệt nào không?" Đới Húc không lập tức đồng ý, cũng không từ chối.

Thi thể nam được vớt lên có rất nhiều vết thương do bị cá mổ, bởi vậy muốn thông qua việc trên tay hay chân có vết sẹo hay không để phán đoán là chuyện gần như không thể, trước khi quyết định có đồng ý với yêu cầu này của ba mẹ Đoạn Phi Vũ không, anh phải xác nhận vấn đề vết bớt trước.

Ba của Đoạn Phi Vũ sửng sốt, lắc đầu, có điều bản thân cũng không chắc chắn lắm. Ông quay đầu nhìn mẹ của Đoạn Phi Vũ, mẹ của Đoạn Phi Vũ cũng lắc đầu: "Trên người con trai tôi không có vết bớt."

"Nếu đã thế, vậy thì xin lỗi, chúng tôi không thể đồng ý yêu cầu của ông bà." Đới Húc từ chối, "Chúng tôi làm vậy vì suy xét từ nhiều phương diện, cũng vì nghĩ cho ông bà..."

"Cậu đừng có nói suy nghĩ cho chúng tôi, chúng tôi không cần cậu suy nghĩ giúp, chúng tôi cũng có đầu óc, tự biết suy xét." Ba của Đoạn Phi Vũ tức giận nhíu mày, "Cô cậu tùy ý tìm được một cái xác chết liền nói đó là con trai chúng tôi, bắt chúng tôi xác nhận, dù thế nào cũng phải cho chúng tôi nhìn một cái đúng không? Nếu không dựa vào đâu mà cô cậu chắc chắn như vậy? Nếu sau khi xem chúng tôi cảm thấy không phải thì sao? Dựa vào đâu mà vô duyên vô cớ bắt chúng tôi đang êm đẹp phải thừa nhận việc con mình gặp nạn! Tôi không đồng ý. Nếu cậu không cho chúng tôi xem, chúng tôi không đồng ý."

"Nếu từ gương mặt hoặc hình dáng của thi thể có thể nhận ra đó là ai thì chúng tôi còn cần lấy mẫu DNA của ông bà để đối chiếu sao?" Phương Viên hỏi thẳng.

Ngày hôm nay với họ có thể nói là lên xuống phập phồng, hiện tại tìm được thi thể coi như là một bước tiến lớn, nhưng kết quả như vậy vẫn không thể giúp họ thả lỏng nghỉ ngơi, ngược lại càng cảm thấy nặng nề. Việc cấp bách trước mắt đương nhiên là nhanh chóng xác nhận thi thể nạn nhân để xác định tính chất vụ án của Kha Tiểu Văn rốt cuộc có thay đổi không. Cô hiểu ba mẹ Đoạn Phi Vũ sợ kết quả tệ nhất xuất hiện, trong lòng vẫn còn ôm hi vọng con trai mình còn sống, nhưng cũng chính vì như vậy, chẳng lẽ bọn họ không nên tích cực phối hợp để nhanh chóng đi đến kết luận sao? Dù gì sự thật đã không còn khả năng thay đổi, nếu cứ kéo dài, cho dù Đoạn Phi Vũ không chết, nhưng nếu cậu bé chưa xuất hiện, bọn họ vẫn sẽ lo lắng mãi. Nếu Đoạn Phi Vũ thật sự là nạn nhân tìm được lần này, cho dù người nhà Đoạn Phi Vũ có trốn tránh thế nào thì người chết cũng không thể sống lại.

"Cô cậu không nhận ra không có nghĩa chúng tôi không nhạn ra. Người hiểu con trai của chúng tôi hơn là chúng tôi hay cô cậu? Cô cậu so được với chúng tôi sao?" Đoạn Phi Vũ vẫn kiên trì.

Đới Húc thở dài, bảo Phương Viên đi lấy cặp sách, sách vở cùng quần áo trên người nạn nhân tới cho ba mẹ Đoạn Phi Vũ xem. Sau khi dặn dò Phương Viên xong, anh quay sang thương lượng với ba mẹ Đoạn Phi Vũ: "Thế này, chuyện kia tạm thời chúng ta bỏ qua, chỗ chúng tôi có mấy món đồ liên quan tới người chết và cả quần áo trên người thi thể, ông bà xem trước đi."

Với chuyện này ba mẹ Đoạn Phi Vũ không kháng cự, hai người trông có vẻ càng căng thẳng, mẹ của Đoạn Phi Vũ run rẩy kéo ống tay áo chồng mình. Ba của Đoạn Phi Vũ thoạt nhìn bình tĩnh hơn, nhưng khi Phương Viên cầm đồ tới, cô thấy rõ ống quần ông vẫn luôn run lên bần bật.

Truy kích hung án - Mạc Y LaiWhere stories live. Discover now