Chương 38

459 9 2
                                    

Trên sàn phòng ngủ, bóng dáng người phụ nữ xinh xắn ngồi trên đùi người đàn ông cao ngất, khăn lông màu trắng nửa che nửa đậy, hai người gần như khắng khít, chiếc mũi cao và thanh tú tựa vào nhau, yên tĩnh tốt đẹp tựa như một bức tranh.

Đường Thốc hết sức đắc ý, vẻ mặt hớn hở cợt nhả, nhưng khi anh ta nhìn thấy cảnh tượng này lập tức giống như bị ăn một bạt tai mạnh, hoàn toàn trở về bụi tro.

Anh ta ồn ào đến mức ngay cả dưới lầu cũng nghe được, hai người trong phòng ngủ cũng không phải kẻ điếc, Dung Tư Hàm nghe được tiếng anh ta theo bản năng lùi ra sau.

Cũng không ngờ sợi chất lỏng trong suốt giữa bờ môi theo động tác của cô càng kéo càng xa ra.

Bờ môi mỏng của cô bị mút mát đến đỏ hồng, càng lộ ra vẻ xinh đẹp mờ ám.

Phong Trác Luân dừng lại, lúc này màu mắt chợt tối lại, dần dần nhuộm lên một ngọn lửa.

Trong phòng tĩnh lặng đến mức một cây kim rơi xuống cũng nghe được, Dung Tư Hàm theo bản năng giương mắt nhìn, đôi mắt tròn của Đường Thốc trên khuôn mặt búp bê thiếu đòn còn nhìn bọn họ chằm chằm không dời mắt.

Mặt cô dần đỏ lên, hơi gấp gáp rời khỏi người Phong Trác Luân, tầm mắt anh vẫn dừng lại trên khuôn mặt cô một lúc, bấy giờ anh cũng đứng dậy, chậm rãi quay đầu nhìn về người ở cửa.

Bạn học Đường Thốc tuy ngốc nhưng luôn có cảm ứng rất chuẩn đối với nguy hiểm, lúc này đã biết trước vận mệnh bi thương của mình, anh ta vội vàng không ngừng lùi về sau mấy bước, sắc mặt trắng bệch dính sát vách tường.

Mẹ nó! Mẹ nó! Nếu anh ta không tiến vào, dùng đầu ngón chân cũng biết Hoa Luân và Tiểu Hoàn Tử đang diễn màn H kích tình, ai biết chắc lần này còn có thể có Tiểu Hoàn Tử bé, anh ta có thể làm ba nuôi, balabala... Nhưng vấn đề là hiện tại anh ta liều lĩnh không gõ cửa mà xông vào...

"Cậu tới rồi à." Phong Trác Luân nhìn anh ta, chậm rãi cất tiếng.

"Tôi..." Đường ngốc bắt đầu phát run.

"Mấy ngày nay cậu ở đâu? Vài ngày không gặp...tôi thật sự nhớ nhung." Phong Trác Luân bước chầm chậm về phía anh ta.

"Ngài Luân...ngài Luân tôi sai rồi..." Hai mắt chàng ngốc chứa đầy lệ.

Dung Tư Hàm ở một bên có chút không đành lòng nhìn tiếp, cô nhịn cười che miệng.

"Lâu rồi tôi không hoạt động gân cốt." Phong Trác Luân biếng nhác thong thả mở miệng.

Đường Thốc nhảy dựng lên chân trượt trên sàn nhà, khóc hu hu không thành tiếng.

"Có muốn giúp tôi luyện..."

Ai ngờ Phong Trác Luân còn chưa nói xong thì có một người tiến vào cửa, Doãn Bích Giới bồng con trai Kha Ấn Thích trong tay, sắc mặt cô không biểu cảm nhìn quanh bốn phía, khi nhìn thấy Đường Thốc đang líu ríu dưới đất cô lập tức lôi anh ta đứng dậy, nhét con trai vào lòng anh ta: "Con trai cưng của tôi đòi anh, tã ở lầu một, anh vào phòng vệ sinh thay đi."

Đường Thốc: "..."

...

Mãi đến khi bữa tối kết thúc, bạn học ngốc nghếch hấp hối ngã trên sofa càng không ngừng líu ríu: "Lấy súng chĩa đầu bóc lột sức lao động, bóc lột thanh xuân... có nhà không về được, có vợ không thể ngủ...sao mệnh tôi khổ thế hả...ông trời ơi...đất ơi..."

Tùy tình sở dục - Tang GiớiWhere stories live. Discover now