Chương 10

1.2K 32 6
                                    

Chân vừa bước vào đất đối phương, thần kinh cảnh giác cùng phản xạ chuyên nghiệp của Trần Cận lập tức phát động, tuyệt đối tập trung bảo vệ cấp trên. Được một quãng, hắn đột nhiên vung tay cản Fiennes lại rồi căng thẳng quan sát xung quanh, bụng thầm than một tiếng... Không ổn! Phía trước có sát khí!

"Có đi hay không đây?" A Thái có chút nóng nảy nhìn hắn.

"Vào sân khách thận trọng quan sát một chút không được hả? Các người làm chủ nhà kiểu bợm vậy." Khinh thường quét mắt nhìn đối phương rồi quay lại hạ giọng báo cáo, "Sao tôi cứ cảm thấy không ổn?"

"Có cậu đỡ đạn rồi, lo gì nữa."

Không ngờ Fiennes lại hở ra cái giọng trêu tức này để xuyên tạc ý tốt của mình, hắn nghiến răng đay lại: "Anh được lắm, đến lúc đỡ không được đừng oán tôi tiếc mạng không bán!" Sải bước đuổi theo A Thái, không lôi thôi thêm nữa.

Sự thực chứng minh, dù là kẻ linh cảm tồi tệ đến đâu cũng vẫn có lúc mèo mù vớ được chuột chết, xem ra riêng pha này, có người phán đoán không sai.

Đợi đến khi hai cánh cửa đồ sộ choán trước mắt, A Thái mới quay lại, cười cười đầy hàm ý, làm một điệu bộ "mời": "Hai người đã được có lời trước, nhưng vẫn phải theo luật lệ đã. Bước vào Tường Long quán phải là kẻ đủ bản lĩnh, bằng không, không có tư cách gặp anh Long."

Trần Cận nhíu mày, thái độ khinh bỉ lộ liễu: "Lề lối đón khách của các người đây đấy à? Khiêm tốn thật đấy~"

"Nếu không có thành ý, vậy xin mời quay về." Đối đáp cũng bắt đầu rắn không kém.

Giữa lúc đôi bên gườm gườm giằng co, Trần Cận đột nhiên khoát tay, suồng sã quàng vai Fiennes, kéo hắn qua một bên: "Xin một phút, nội bộ hội ý đã."

"Cậu có ý kiến gì?" Fiennes xem chừng rất khó lường.

"Bộ bọn này não đặc hả? Cố tình đối đầu với Hào Môn hay bị mắt mũi nhập nhèm?"

"Dám làm hậu trạm cho San Lệ Tô thì cũng có đủ lực làm phản, tạm thời vẫn chưa xác định được kẻ nào đứng sau chống đỡ cho bọn họ, chúng ta đến lần này chỉ với mục đích tìm đầu mối, không cần quá ồn ào."

"À được, hôm nay cuối cùng cũng thống nhất được một quan điểm. Chỉ cần không phải sấn sổ vào phá nhà đạp cửa thì chuyện nhỏ thôi~ Ông anh mới là sếp, giờ qua cửa này hay không anh quyết đi." Bộ dạng rất chi hào hiệp rộng rãi, như thể đang bàn bạc bữa nay đi coi phim khuya không vậy, "Đánh đấm đả nhau với tôi thì cơm bữa rồi, có điều nếu tụi nó giở bài đâm lưng thì nhớ trông chừng giùm à nha, xấu bụng là không chơi đâu đấy."

Có người cười nhạt: "Tôi không để bọn chúng động đến cậu đâu."

"Lời của Andre Fiennes có giá lắm đấy, ít nhất cũng đáng tiền hơn của tôi." Không mảy may tỏ ra sung sướng vì nhận được "kim bài miễn tử", bất quá hắn vẫn vỗ vỗ ngực người ta, tự an ủi, "Yên chí, Hồng Kông bé hoẻn à, tụi này coi bộ lính mới ra ràng thôi, không biết nể mặt anh em mình cũng không chấp, đến lúc cần ra tay cứ làm cho ngon lành là ok hết."

HÀO MÔN DIỆM (Đam mỹ - Hoàn)Unde poveștirile trăiesc. Descoperă acum