Chương 40: Thích sao?

8.1K 260 6
                                    



“Ai cho phép em đêm hôm khuya khoắt nói chuyện phiếm cùng đàn ông xa lạ.”

Buổi tối Hoắc Yên nằm trên giường, trằn trọc mất ngủ.

Phó Thời Hàn thích cô sao?

Làm sao có thể, nhất định do cô suy nghĩ quá nhiều, anh là chàng trai ưu tú như vậy, sao có thể thích dạng con gái phổ thông như cô.

Bình thường ở trường học cô cũng không dám quá chủ động tới lớp tìm Phó Thời Hàn, chính là sợ người khác bàn tán, e ngại ánh mắt của mọi người.

Suy cho cùng chính là không tự tin.

Cô cảm thấy mình không đủ tư cách làm bạn của chàng trai hoàn hảo như Phó Thời Hàn, càng không dám nghĩ sang một mối quan hệ khác.

Phó Thời Hàn không có khả năng thích cô, trong này nhất định có hiểu nhầm.

Ngay lúc cô đang suy nghĩ lung tung thì Phó Thời Hàn gửi một tin nhắn đến —

“Ánh trăng rất đẹp. 【  hình ảnh 】”

Anh gửi tới một bức ảnh chụp mặt trăng, nhìn từ góc độ thì thấy hẳn là anh đứng trên ban công tiện tay chụp. Mặt trăng trong tấm ảnh được những đám mây mơ hồ vây quanh, đặc biệt sáng tỏ.

Trái tim Phó Thời Hàn có bị thiên sứ bắn trúng mũi tên không thì Hoắc Yên không biết, nhưng hiện giờ… trái tim của cô đang đập cực nhanh!

Nhìn bức ảnh mặt trăng kia, tin nhắn trả lời lại xóa đi, do dự rất lâu, cuối cùng quyết định, trả lời lại: “Phó Thời Hàn, anh thích em sao?”

A a a! Sau khi cô hỏi xong câu này, lập tức vùi mặt vào trong gối dùng sức đánh.

Quá ngại đi!

Nhưng tin nhắn gửi đi chưa quá hai mươi giây, Hoắc Yên nhát như thỏ đế lập tức thu hồi tin nhắn về.

Hoắc Yên dùng chân đập xuống gường, xoắn xuýt đến hít thở không thông.

Sau nửa tiếng Phó Thời Hàn vẫn chưa nhắn tin trả lời lại, Hoắc Yên gửi một biểu cảm thấp thỏm qua thăm dò.

Phó Thời Hàn: “Vừa mới tắm xong, em thu hồi cái gì đấy?”

“Không có gì, ngủ ngon!”

Rạng sáng hôm sau, Hoắc Yên cùng Lâm Sơ Ngữ và Tô Hoàn ra ngoài tản bộ, Tô Hoàn nghi ngờ hỏi: “Tớ còn tưởng hôm nay cậu muốn ở trong khách sạn cùng Phó Thời Hàn ôn tập cơ.”

Kế hoạch hôm nay ban đầu là muốn ôn đề với anh, nhưng… trải qua buổi tối hôm qua, Hoắc Yên đột nhiên có chút sợ hãi khi ở cùng một chỗ với Phó Thời Hàn.

“Thật vất vả mới được một lần tới thành phố B, đương nhiên là phải đi dạo một chút chứ.” Hoắc Yên chột dạ nói.

“Thật sự bởi vì lý do này sao?” Tô Hoàn có chút không tin: “Hay là có nguyên nhân gì khác?”

“Không có, tuyệt đối không có!”

“Tốt.”

Ba cô gái đi tới mấy địa danh nổi tiếng được đánh dấu của thành phố B, lại đi ăn mỹ thực, còn chụp ảnh gửi trong vòng bạn bè.

Tiểu ôn nhuWhere stories live. Discover now