Chương 15. Khen tặng

3.3K 244 7
                                    

Có chú chó giữ chân, Thập Nhất cũng không có trở về ăn cơm trưa, nàng liền mua bánh mì chú chó một nửa người một nửa, cuối cùng đem nước suối đổ ra, không có chén, nàng không thể làm gì khác hơn là từ trên cây bẻ xuống hai chiếc lá thật lớn, rót một chút nước vào bên trong, thấy chú chó uống đến vui vẻ, nàng cũng không nhịn được tâm tình sung sướng.

Kỳ thực một vài chủ nhân của những nhà trước nàng từng ở qua đều có nuôi chó, chỉ là những chú chó kia đều có người chuyên biệt chăm sóc, bình thường nàng chỉ có thể từ xa xa liếc mắt nhìn, ngồi bên cạnh sờ một cái giống như thế này, là hoàn toàn không thể, trong lòng Thập Nhất yêu thương chú chó này, là cảm thấy nó giống như mình, đều không có nhà để về.

Con đường nhỏ này thực tại không có ai qua lại, Thập Nhất ngồi dựa gốc cây thằng đến khi chạng vạng, đều không thấy bóng người, nàng nhìn sắc trời đánh giá là không còn sớm, chú chó bên cạnh còn đang ngủ say, Thập Nhất vỗ vỗ đầu nó nhỏ giọng nói: "Ta ngày mai trở lại thăm ngươi."

Chú chó đang ngủ nghe được động tĩnh luền mở mắt ra lập tức đứng lên, đưa đầu cọ sát trên người Thập Nhất, khiến cho trang phục vốn màu vàng nhạt của nàng dính đầy bùn đất, màu nâu xám, Thập Nhất vò vò đầu nó, đứng dậy rời đi.

Bảo an đứng ở cửa lớn Vệ gia cũng không có hỏi nàng đi đâu, chỉ là mở cửa cung kính khom lưng, Thập Nhất có chút bối rối mà đi vào.

Vệ Kiều còn chưa trở về, Thập Nhất nhân lúc mọi người đều đang bận rộn làm cơm tối liền lên lầu tắm rửa sạch sẽ, thay đổi y phục bị bẩn, tóc dài cũng cẩn thận gội qua một lần, sau khi thu thập thỏa đáng mở cửa liền nghe được dưới lầu có âm thanh.

Vệ Kiều ngồi ở trên sofa trong phòng khách.

Bùi Thiên đứng bên cạnh nàng nói: "Lạc phó tổng đây là muốn dùng lý do giảm nhẹ vốn, cải tạo Lạn Vỹ lâu."

Đây là vấn đề ngày hôm nay được hội đồng quản trị thảo luận, gần đây Lạc Châu Bình nhiều lần liên hệ công ty vật liệu xây dựng chính là muốn trực tiếp cải tạo Lạn Vỹ lâu, vì vốn cũng đã được xây dựng tốt một phần, như vậy liền giảm bớt đi tài chính, điểm then chốt là, lại không ít cổ đông trong hội đồng quản trị hùa theo hắn, Vệ Kiều thật muốn chửi một câu lão hồ đồ, vốn Lạn Vỹ lâu là bởi vì chất lượng không tốt, lão bản chạy trốn, mới rơi vào kết cục này, kết quả những người kia lại còn muốn trực tiếp cải tạo, đã vài năm trôi qua, chất lượng vốn là không tốt, hiện tại càng là không thể để người ở, mà những người khác không biết, Vệ Kiều há có thể không biết tâm tư của Lạc Châu Bình, một mặt hắn là dùng công ty vật liệu xây dựng để đứng giữa mưu lợi, mặt khác, cải tạo Lạn Vỹ lâu, nếu như xảy ra bất kỳ chuyện gì, người phụ trách là nàng, Lạc Châu Bình đây là đang kéo nàng xuống ngựa.

May mắn là hôm nay cũng có không ít cổ đông phản đối, trong đó Thẩm Hạo, cũng không đồng ý, vì vậy đề nghị của Lạc Châu Bình mới không được thông qua, thế nhưng Vệ Kiều tin tưởng, hắn sẽ không dễ dàng dừng tay như vậy.

Đặc biệt là Thẩm Hạo sau khi từ nơi này của mình ăn qua vài lần thiệt thòi, nếu như lại không chiếm được chỗ tốt, liền sẽ quay giáo cũng không chừng.

[BHTT] Edit - Triều tư mộ noãn - Ngư SươngΌπου ζουν οι ιστορίες. Ανακάλυψε τώρα