Chương 97

3K 352 25
                                    

Vì nó đại biểu cho việc lần trừng phạt cuối cùng sẽ không có khả năng sống sót, nên hệ thống đặt nặng nhiệm vụ không nhìn thấy hi vọng thành công, bắt đầu từ bỏ cậu.

Lộ Thiên Tinh căng thẳng, môi trắng bệch: Đừng dọa tao nha mày.

Hệ thống: 【 Tôi không dọa cậu.. Hầy, đến cảnh này rồi thì nói mấy cũng vô dụng, ta bình tĩnh hít thở thật sâu, dù gì sống hay chết đều nhờ vào ý chí không khuất phục. Lúc ráng hết nổi thì cứ nghĩ đến em gái cậu, nghĩ đến cơ hội sống khó khăn giành được từ tay nữ chính, muốn chứng kiến sự ngang ngược của cô ta, chứng kiến cô ta có được người đàn ông của cậu không? 】

Hệ thống giống như hiện thân của kẻ đứng đầu đường dây đa cấp, tiếng máy móc lạnh nhạt tràn ngập sự xúc động, âm mưu lôi kéo cảm xúc của Lộ Thiên Tinh.

Lộ Thiên Tinh nghe mà khóe miệng co giật, nhưng tâm trạng thì đã tốt hơn hẳn.

Cậu nói: Tao biết rồi.

Sau đó im lặng cầm ly nước ấm đợi Phàn Vân Cảnh đến.

Cậu rất muốn gặp hắn, rất rất muốn.

Hệ thống thấy phản ứng này thì nghi ngờ liệu mình có quá trớn rồi không. Mới định nói gì đó khuyên can thì cửa phòng tập chợt mở ra, Phàn Vân Cảnh bước vào với bộ đồ ẩm.

Lộ Thiên Tinh vứt bỏ hệ thống trong nháy mắt, đứng dậy nhào đến.

Lúc nãy ở một mình còn chịu đau mà nói là chuột rút được, lúc gặp Phàn Vân Cảnh thì ấm ức chịu không nổi, cậu túm lấy áo hắn muốn khóc một trận, nói cho hắn biết mình đau biết bao.

Phàn Vân Cảnh ôm chặt lấy cậu, kê cằm lên đầu đối phương, tay dịu dàng xoa sau ót cậu.

Ân Lương Thần thấy vậy thì quay lưng rời đi, còn tốt bụng đóng cửa lại.

Trong văn phòng chỉ còn lại hai người. Phàn Vân Cảnh ôm cậu ngồi xuống sô pha, nói đùa: "Nhớ anh đến vậy sao?"

Cái đầu nhỏ trong ngực lặng lẽ gật, Phàn Vân Cảnh nhìn mà mềm lòng, muốn nhấn chìm cậu vào với xương tủy mà yêu thương.

Hắn nhớ ra gì đó, tay thử ấn vào chân Lộ Thiên Tinh, nhíu mày nói: "Ân Lương Thần bảo em bị chuột rút tái cả mặt, giờ còn đau không?"

Đầu nhỏ trong ngực lại lặng lẽ lắc đầu, tóc ngắn quét qua quét lại như lông xù, quá là đáng yêu.

Trái tim Phàn Vân Cảnh mềm nhũn, ân cần ôm cậu một lát, đến khi có tiếng sấm vang ngoài cửa sổ mới nhớ ra mục đích, nhíu mày nói: "Trời mưa không nên lái xe đường dài, hay đến nhà anh trước."

Tâm trạng Lộ Thiên Tinh vơi bớt, bình tĩnh hơn hẳn, ngẩng đầu chùi mặt nói: "Hèn gì người anh cứ âm ẩm, anh dầm mưa đến à?"

"Lúc xuống xe vào đây bị dính một chút." Phàn Vân Cảnh nói: "Chắc tại gió to quá."

Lộ Thiên Tinh nói: "Ở đây có đồ của anh, đi thay đi."

"Đồ của anh?" Phàn Vân Cảnh nhướng mày bất ngờ.

"Mấy hôm nay em ở đây mà, lúc Tiền Lãng mua áo quần em tiện chuẩn bị cho anh hai bộ." Sợ hắn đến tìm nên chuẩn bị cho mọi tình huống, ai ngờ Phàn Vân Cảnh rất tự túc, lần nào đến cũng tự chuẩn bị đồ dùng nên thành ra chưa bao giờ xài.

Xuyên thành sao hot, nam chính và nam phản diện thành fan - Dịch Diệp Tử  [edit]Where stories live. Discover now