94. Nguồn gốc mạt thế (4)

483 36 9
                                    


Giọng Thích Miên thật bình tĩnh, thậm chí có thể nói rất ôn nhu. Cô nhìn Thất Tam chăm chú, tầm mắt cũng không có gì gợn sóng, tuy rằng khuyên Thất Tam không cần nhìn, nhưng ánh mắt cô cũng không có gì thúc giục, giống như đây chỉ là thuận miệng nói một câu, anh ta muốn nhắm hay không cũng không sao.

Thất Tam không cần nghĩ ngợi: "Được, đại nhân."

Anh ta nhắm mắt lại, thậm chí còn cung kính lui lại mấy bước, quay người đi, giống như người sắp tới có địa vị rất cao. Trên thực tế từ góc nhìn của mình, Thất Tam cũng xác thật cho rằng là như thế.

Thích Miên nhìn Thất Tam trong chốc lát, phát hiện anh ta thật sự nghe theo lời mình nói, không có bất luận ý tưởng tò mò muốn quay đầu lại, thậm chí còn tránh bản kim loại đi một chút.

Nếu Thất Tam quay đầu lại, sẽ thấy Thích Miên ánh mắt thật phức tạp, như nhẹ nhàng thở ra, lại như là có chút thất vọng.

Cô bước vào trong thang giếng, ngửa đầu nhìn cái kiệu đang thong thả đi xuống, Thích Miên phóng ra dị năng, dung hòa nội lực trong giếng, giống như nâng một đám mây, xem như là báo cho người bên trên mình đã nhìn thấy kiệu.

Kiệu hơi dừng một chút, ngay sau đó tốc độ thật mau chuyển xuống. Dây leo bay nhanh, một khoảng trống trên kiệu được kéo ra, Giang Hành Chu thậm chí không kịp chờ kiệu rơi xuống tới nơi, anh nhảy thẳng từ trên cao mấy chục mét xuống.

Vừa rơi xuống, anh kéo Thích Miên lại, ôm cô thật chặt, làm Thích Miên cảm thấy như anh muốn bóp chết mình.

Thích Miên nghĩ đến đây, nhất thời có chút chột dạ, bởi vì theo cô hiểu biết Giang Hành Chu, lúc bị treo ở sông máu buộc anh buông cô ra như vậy, chắc chắn đã làm anh rất tức giận...

Thích Miên ôm lại thật chặt, thậm chí chủ động dán mặt lên cổ Giang Hành Chu, ý đồ muốn được thông cảm.

"Em mà còn làm như vậy, anh..."Giang Hành Chu nghiến răng nghiến lợi.

"Còn như vậy thì anh làm thế nào? Cắn em chắc?" Thích Miên còn tâm tình trêu cợt.

Anh cúi đầu, "Còn như vậy thì chờ chết ở trên giường, miễn cho bị chết ở bên ngoài, lãng phí."

Thích Miên: "......"

Cmn. Cái này cô nghĩ không đến.

Mặt Thích Miên đỏ bừng, may mắn nơi này chỉ có chút lửa từ Dưa Dưa, còn lại hoàn toàn tối om không thấy rõ.

Cái kiệu không được Giang Hành Chu khống chế, lập tức rơi thật nhanh, may người bên trong phản ứng lại cũng nhanh, kích phát ra bảo vệ để giảm xóc.

Lâm Ân mặt xám mày tro nhảy xuống từ kiệu, vỗ vỗ đầu tóc, nhìn thấy hai người ôm nhau, anh vô cùng hiểu biết đứng đợi, chờ hai người tách ra mới tiến lên: "Thích Miên, cô không sao chứ?"

"Không có việc gì, sông máu sợ máu của tôi nên không làm gì được tôi."

Lâm Ân thở phào một hơi, có chút hối hận, lại có chút may mắn: "Cô còn sống được thật là tốt quá. Xin lỗi, tôi không xuống dưới tìm mà cho rằng cô đã chết, nếu bởi vì sự không tín nhiệm này mà xảy ra chuyện gì, cả đời này tôi đều không được yên ổn."

|EDIT - HOÀN - MT|  Trùm mãn cấp trọng sinh thành quái khóc sướt mướt - Y ThuWhere stories live. Discover now