119. Người bình thường toàn ác (3)

245 35 17
                                    


Ngoài sân, đội ngũ dị năng giả bắt đầu tranh đấu, dị năng đủ màu nổ tung khắp trong không khí.

"Giết con quái vật kia đi!"

"Đại nhân Tần Chiếu, chúng ta phải nói cho đại nhân Tần Chiếu biết!"

"Đại nhân bao che cho hắn!"

"Đại nhân hồ đồ hay sao, ngài nghe chúng tôi nói đi."

Đám người trở nên đặc biệt không sợ sệt gì, bọn họ tựa hồ đã quên mất trong nhà chính là thần minh của họ, là người họ đã từng vô cùng sợ hãi.

Tần Chiếu cảm giác được, đội ngũ dị năng giả của hắn cứ từng người từng người bị chết đi.

Dị năng nhật nguyệt phúc trạch đại đa số người ở đây, vốn nên khống chế toàn bộ thế cục, nhưng khi hắn nghĩ đến vận dụng dị năng trên diện rộng, trong đầu lại đau nhức lên, làm tinh thần hắn càng thêm hỗn loạn.

Tần Chiếu dần dần mất đi khống chế đối với mọi người.

Đầu hắn đau muốn nứt ra, lúc này, bụi gai quay trở về.

Cô ấy mau trở lại!

Tần Chiếu vui vẻ, cửa sân đã bị công phá.

Người từ cánh cửa nhỏ hẹp vọt vào, nắm đao nắm rìu, giống như bị mê hoặc, hướng về phía người cách đây không lâu họ còn quỳ lạy gọi là thần minh.

Bộ dáng bọn họ dũng mãnh không sợ chết, ngay cả Tần Chiếu nhìn cũng sửng sốt.

Trong mắt mỗi người đều nhuốm đỏ, trong lòng Tần Chiếu sinh ra một cảm giác bất tường.

"Đại nhân, các huynh đệ sắp chịu đựng không nổi, ngài từ cửa sau rời đi." Cả người đầy máu, cấp dưới quỳ trên mặt đất khẩn cầu.

Tần Chiếu tức giận không thôi, ngoại trừ trước mặt Thích Miên ở căn cứ đế đô, hắn có bao giờ phải chịu qua loại tức giận như thế này?

Vừa muốn động thủ, cái trán lần thứ hai lại đau nhức.

Trước mắt hắn giống như hóa thành vô số cây kim, mỗi khi tầm nhìn hắn lóe sáng qua những hình ảnh đó, ánh sáng sẽ tấn công đại não, làm hắn khó có thể kềm chế được.

Dị năng giả thấy hắn lảo đảo, càng thêm tuyệt vọng: "Đại nhân, trốn đi! Bằng không sẽ chết ở chỗ này."

Khi anh ta nói lời này, kỳ thật không có bất luận hy vọng gì.

Từ khi nghe được hiệu lệnh giết từ Tần Chiếu, anh ta đã biết Tần Chiếu phẫn nộ đến cực điểm, Tần Chiếu độc tài lại tự đại, tuyệt đối không cho phép có người mạo phạm đến uy nghiêm của mình.

Hắn coi thường sinh mệnh không ai bằng, mà sinh mệnh này bao gồm cả sinh mệnh của chính hắn, đánh không lại, hắn sẽ dùng mệnh đi đổi, hắn không sợ tử vong.

Hắn không đi, toàn bộ dị năng giả cũng không thể đi, họ đều sẽ bị chôn cùng với hắn.

Đám dị năng giả trong lòng đầy tuyệt vọng, lại nghe được phía trên truyền đến một lệnh đầy bình tĩnh: "Mở đường."

|EDIT - HOÀN - MT|  Trùm mãn cấp trọng sinh thành quái khóc sướt mướt - Y ThuWhere stories live. Discover now