Chương 16b

69 8 0
                                    

Mặc xong y phục rồi, Nguỵ Vô Tiện rốt cuộc có thể hiên ngang hùng hồn đứng lên, bước xuống khỏi giường từ phía bên kia, ánh mắt rơi xuống trận pháp hình tròn bằng chu sa hồi nãy giải cứu hắn, nhẹ bước đi tới, bắt đầu nghiên cứu một cách nghiêm túc.

"Đây là ...... thoát hồn trận?"

Nguỵ Vô Tiện vẻ mặt kinh ngạc, Ôn Cẩm đi tới trước mặt hắn, nói: "Không sai, không phải quy hồn trận gì đó, chỉ đơn giản là thoát hồn, ép hồn phách của hai người các ngươi xuất ra khỏi thân thể con thỏ, sinh hồn tự do tất nhiên sẽ chủ động đi tìm thân thể của mình, như vậy sẽ đạt được hiệu quả quy hồn."

Lời nói này của nàng ta nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng trong lòng Nguỵ Vô Tiện lại là kinh ngạc cảm thán, cũng nghiêm túc lại, "Đơn giản là thoát hồn? Nhưng chuyện này không hề đơn giản, trận pháp này tương tự như thuật pháp cắt giấy hóa thân của ta, cũng là một kiểu thuật pháp thoát hồn, nhưng hiệu quả cưỡng chế thoát hồn của trận pháp này lại hiếu thắng hơn nhiều so với thuật pháp cắt giấy hóa thân của ta. Phần thoát hồn trong thuật pháp của ta, chí ít là tự nguyện rời khỏi, mà trận pháp này, lại mạnh mẽ trục xuất hồn phách ra khỏi thân thể, trong thời gian ngắn, còn có hiệu quả bài xích, khiến người ta không thể nào trở về lại thân thể đã thoát ra, thuật pháp này, Ôn cô nương làm thế nào làm quen tay như vậy, chẳng lẽ, là đã từng thử nghiệm trên người sống?"

Ánh mắt hắn bên dưới hàng mi trở nên mỏng manh mà sắc nhọn, còn nụ cười của đối phương thế mà không biến mất, thanh đạm thong dong đến mức như thể đi lướt qua đám mây một chuyến, không khỏi tiến gần đến nàng ta một bước, từ trên cao nhìn xuống, sâu xa nói: "Gia chủ của Hạ thị, nếu như bị một cái trận pháp như vậy ép xuất hồn ra, thân thể mất đi khống chế bị thiêu cháy trong ngọn lửa lớn, hồn phách trơ mắt nhìn nhưng lại không thể tự cứu, sau khi trở về thân thể, không chỉ phải chịu đựng cơn thống khổ cực lớn, mà thân thể đã bị thiêu cháy quá mức cũng không thể nào thoát khỏi biển lửa được nữa ...... Cái chết kiểu này, thật sự là xảo diệu, nếu đêm khuya nhân lúc đối phượng ngủ say gieo bùa chú lên người họ, sau đó châm lên một trận lửa lớn, sau khi chết sẽ được phán đoán vì không phát hiện kịp thời vụ cháy nên bị thiêu chết, lá bùa càng là thuận tiện bị tiêu huỷ trong ngọn lửa lớn, cho dù khám nghiệm thi thể cũng không tìm ra bất kỳ chứng cứ gì, có thể nói tra vô đối chứng ......"

Nụ cười của Ôn Cẩm dường như lại sâu thêm vài phần, "Đúng thật là xảo diệu."

Ngụy Vô Tiện nói: "Ôn cô nương, thâm tàng bất lộ nha."

Ôn Cẩm lộ ra một vẻ mặt vô tội, làm như nghe không hiểu lời hắn nói, "Thuật cắt giấy hóa thân của Ngụy công tử chỉ sợ là cùng gốc cùng loại với thuật pháp thoát hồn của ta ấy nhỉ, không biết ngươi lấy cảm hứng từ đâu vậy?"

Nguỵ Vô Tiện hơi sững người, thuật pháp nhỏ này của hắn, đúng là được đọc thấy từ một vài bản thảo chú thuật tà dị, trong bản thảo ghi lại thuật thoát hồn và thuật bám hồn lấy hồn người sống làm đối tượng, tự mình cải tạo thêm một chút, kết hợp hai cái lại, làm cho hồn phách thoát khỏi thân thể bám vào một mảnh giấy nhỏ, thuật pháp nhỏ này tuy là vô hại, thậm chí nói là trẻ con dùng để nghịch phá, ngây thơ hồn nhiên cũng không nói quá, nhưng những thuật pháp khác trong cuốn bản thảo kia, có thể không vô tội như vậy, nhớ tới những hình người nhỏ đơn giản được vẽ minh hoạ trong cuốn bản thảo, có phải đằng sau đều cất giấu từng mạng người sống sờ sờ bị dùng để luyện pháp hay ko, lúc ấy hắn đọc thấy, cũng là có chút kinh hồn táng đảm.

ĐÀO HOA LOẠN [VONG TIỆN][EDIT]Where stories live. Discover now