CHƯƠNG 47 (1)

8.7K 424 10
                                    


Editor: Tử Y Đằng

Mọi người muốn re-up truyện vui lòng hỏi mình một tiếng! Đây là yêu cầu duy nhất và cũng là chính đáng của một editor phải không ạ???

Hãy ủng hộ Tử Quỳnh uyển bằng cách thả sao nhé! Mọi người cho vài dòng comment ủng hộ tinh thần càng tốt ạ!

Xin cảm ơn cả nhà!

(人'З' ) (人'З' ) (人'З' )




Kỷ Nghiêu nhìn quyển sổ mà Trương Tường đưa tới, đi đến chỗ bà cụ bán đồ ăn, chọn một chút dưa leo và cà chua đưa cho bà: "Phiền bà cân giúp ạ!"

Bà cụ bán hàng cân xong, Kỷ Nghiêu trả tiền, anh tiện thể tán gẫu: "Hình như dạo này thực phẩm lên giá ạ!"

Bà cụ vội nói: "Đâu có đắt chứ? Trấn trên còn đắt hơn ở đây đó. Năm Tệ ở đây cậu còn mua được 7,8 quả cà chua còn ở đó không được vậy đâu!"

Kỷ Nghiêu lấy túi thức ăn mua xong đưa cho Trương Tường, lại cầm cây súp lơ nhìn một chút và đưa lên mũi giả vờ ngửi một cái, nói với bà cụ bán hàng: "Thực phẩm không tươi ngon như 20 năm trước nhỉ?"

Bà cụ cười một tiếng: "Đồng chí à, cậu năm nay bao nhiêu tuổi mà còn nhớ rõ chuyện 20 năm trước chứ?"

Kỷ Nghiêu đặt cây súp lơ lên cân: "Trước kia, chồng dì cháu thường xuyên mua thực phẩm ở chỗ dì, họ Kiều, dì có ấn tượng không?"

Bà cụ bán hàng gật đầu một cái: "Những gì nên nói, tôi đã nói hết với lãnh đạo các cậu rồi!"

Người lãnh đạo mà bà cụ nói chính là người mặc đồng phục chỉnh tề - Triệu Tĩnh Tĩnh.

Kỷ Nghiêu nhìn quyển sổ ghi chép, luôn cảm thấy thiếu chút gì đó, nên tiếp tục hỏi: "Dượng của tôi ngày nào cũng phải đến nấu đồ ăn ở một cô nhi viện nên chắc chắn mỗi lần ông ấy đều mua rất nhiều thức ăn đúng không?"

Bà cụ cẩn thận nhớ lại một chút, nói: "Chi tiết thì đã quên nhưng cơ bản không sai lệch lắm. Ông ta chỉ mua cho gia đình có 4,5 miệng ăn thôi. Tôi không nhớ rõ, nhưng tóm lại không nhiêu đâu!"

Kỷ Nghiêu lại chọn thêm ít khoai tây: "Cô nhi viện đó, bà đã vào chưa?"

Bà cụ lắc đầu một cái: "Viện trưởng không cho vào nói là sợ có kẻ xấu đến bắt cóc trẻ con. Nhưng những đứa trẻ đó lại trốn ra ngoài!"

Kỷ Nghiêu để Trương Tường thanh toán tiền thực phẩm: "Vâng, cảm ơn bà!"

Đang chuẩn bị đi về, bà cụ bán thực phẩm đột nhiên gọi bọn họ lại: "Cái đó, mấy người không phải đóng giả cảnh sát chứ?"

Kỷ Nghiêu quay trở lại: "Sao bà lại hỏi vậy?"

Bà cụ nhìn Kỷ Nghiêu đầy hoài nghi: "Đột nhiên tôi nhớ lại, thật ra Kiều Chấn đâu phải là người của huyện Tân Kiều chúng tôi. Vậy cậu nói ông ta là dượng cậu, thì cậu là người ở đâu chứ?"

Triệu Tĩnh Tĩnh đưa thẻ cảnh sát cho bà cụ nhìn: "Chúng tôi thật sự là cảnh sát, của Cục Công An thành phố Nam Tuyền."

[EDIT] [HOÀN] Trân Quý Em Như Mạng - Trương Tiểu TốWhere stories live. Discover now