TG2: Sau khi bạch nguyệt quang trở về (7)

23.9K 2.4K 313
                                    

Bản edit thuộc về Cắn ngươi:3> trên Wattpad nhaaa

-----------------------------

TG2: Sau khi bạch nguyệt quang trở về, phát hiện liếm cẩu của mình lại tìm thế thân (7)

-----------------------------


Có ý gì? Cái gì mà ép cậu ta biến thành người khác?

Đây là đang ám chỉ công ty quản lý bắt ép Lục Bạch ra mắt theo hình tượng Dịch Văn Trác thứ hai, hay vẫn là ý trên mặt chữ, nói lúc trước bản thân bắt chước theo Dịch Văn Trác đều là bị động, bất đắc dĩ phải làm?

Vấn đề này được thảo luận đầu tiên là trên Weibo, đoạn lời bài hát vừa ra, điều mà mọi người quan tâm nhất chính là chuyện "bị bắt cóc" trong miệng Lục Bạch rốt cuộc là thật hay giả? Là châm chọc, hay là sự thật?

[ Nếu là thật, vậy không phải kẻ bắt ép chính là kim chủ sau lưng Lục Bạch hay sao? ]

[ Không biết nữa, tôi nghe mà sờn tóc gáy, cảm giác chỉ số thông minh của mình không đủ dùng. ]

[ Tôi không nhìn ra được! Có ai tổng kết lại một chút được không? ]

Mà càng khiến người sợ hãi chính là lời bài hát phía sau. Những lời nói kiêu ngạo, khiêu khích, nhìn như đang miêu tả tình cảm mờ ám, sau khi tóm gọn và phân tích, chỉ để lại câu nói thứ hai là, "Tôi đợi mười năm, không có người cứu tôi."

Lục Bạch càng hát càng thống khoái. Không có chuyện diễn tập trước, cho nên căn bản cũng không có cái gọi là sắp xếp như vừa nói. Lục Bạch gần như không di chuyển, sau khi ngồi ở bậc thang liền giữ nguyên tư thế ban đầu. Nhưng giọng hát và ánh mắt của cậu lại quá động lòng người. Dường như trong nháy mắt có thể bắt lấy trái tim của người xem.

Mà những lời hát đó nhìn thì đẹp đẽ lộng lẫy, nhưng kỳ thật đều là u ám, tuyệt vọng khiến cho lòng người run sợ. Nghe xong một câu này, liền không dám nghe câu tiếp theo.

Nhịp trống càng ngày càng yếu, sâu khấu dưới sự yên tĩnh cũng mang theo sự quỷ dị không rõ ràng. Khán đài đen như mực không có một chút ánh sáng huỳnh quang nào như gãi đúng chỗ ngứa vào nỗi lòng trong bài hát của Lục Bạch.

Một đoạn lời cuối cùng, các chữ đầu ghép lại, nội dung chính là, "Không cần cứu tôi, để tôi tự giải thoát đi."

Phảng phất là tự sa ngã, người xem phía dưới lại chỉ thấy lạnh cả người.

[ Chắc là giả đó! Đại minh tinh trong tay có nhiều tiền như vậy, mọi người nhớ lại xem sau khi cậu ta ra mắt, một năm 365 ngày có ngày nào là cậu ta không gây chuyện ở trong giới chứ? ]

[ Nhưng có khi nào là tín hiệu cầu cứu của cậu ta không? ]

[ Tôi không tin, đây chắc chắn là một thủ đoạn tẩy trắng của Lục Bạch. Nếu không phải cậu ta tự nguyện, sao có thể bắt chước giống Dịch Văn Trác như vậy? Mọi người còn nhớ rõ không? Trước khi bị trên mạng bôi đen, cậu ta là người vô cùng cẩn thận chưa bao giờ phạm sai lầm, dù là nhỏ nhất. ]

[ Đúng đó! Nếu không phải Dịch Văn Trác trở về, cậu ta đã sớm đứng trên đỉnh cao rồi.]

Mà Lục Bạch ở trong những tiếng bàn tán như vậy, hát xong câu hát cuối cùng, sau đó dứt khoát thả rơi microphone trên mặt đất.

[Edit1 - Hoàn] Nam phụ ác độc thì phải thích gì làm nấyWhere stories live. Discover now