Chương 47: Lẫn lộn đầu đuôi

1.3K 94 7
                                    

Từ sau khi Lôi Thanh Đại đến quân doanh, phủ tướng quân phòng bị càng ngày càng kém.

Dù Lôi Thanh Đại ở trong phủ, đối với Phương Duệ mà nói, lặng yên không một tiếng động xâm nhập vào phủ tướng quân lại lẻn vào Thái Bảo phủ, nhìn lén Thẩm Ngọc xong, đi về bằng đường cũ, cũng không cần lo lắng bị phát hiện.

Hắn từ tường của phủ tướng quân trèo vào Thái Bảo phủ, động tác lưu loát, quen tay hay việc, vô cùng chính xác.

Một đường thông thuận tới sân viện của Thẩm Ngọc, định gõ cửa sổ phòng của Thẩm Ngọc, dưới chân chợt có gì đó cọ cọ chân hắn.

Phương Duệ cúi đầu, nhìn thấy bạch đoàn tử, hắn mỉm cười ôm bạch đoàn tử lên.

Ngó trái ngó phải một lúc, không thấy gì, kỳ quái nói:

- Tiểu gia hỏa này, mỗi lần ta tới tìm Thẩm Ngọc đều nhìn thấy ngươi.

Bạch đoàn tử khoe khẩy đuôi, nhìn đáng yêu vô cùng, nó nhìn Phương Duệ không chớp mắt, ngoan ngoãn dựa vào lòng Phương Duệ giống như hắn mới là chủ nhân của nó.

Thẩm Ngọc cũng thích miêu, cho nên Phương Duệ cũng không đuổi nó đi.

Nâng tay gõ cửa sổ phòng Thẩm Ngọc, liên tục gõ vài cái, vẫn không có người tới mở, Thẩm Ngọc không ở trong phòng, đã đi ra ngoài.

Ngõ nhỏ sau phòng của Thẩm Ngọc ngày thường rất ít người tới đây tuần tra, nhưng cũng không phải không có.

Phương Duệ nghe tiếng bước chân, tuy tiếng bước chân còn xa, nhưng cẩn thận lắng nghe, vẫn có thể nghe ra đang đi sau ngõ này.

Phương Duệ nghe tiếng, thử đẩy cửa sổ, lại đẩy không được, Thẩm Ngọc đã khóa cửa sổ.

Phương Duệ cười bất đắc dĩ, Thẩm Ngọc càng ngày càng phòng bị hắn.

Từ trong tay áo lấy ra một ngân châm lớn hơn ngân châm bình thường gấp mười lần.

Nhiều năm đêm khuya lén nhìn Thẩm Ngọc, cũng phải chuẩn bị bất cứ tình huống nào có thể xảy ra.

Dù hắn không làm hoàng đế, bản thân có tuyệt kỹ, vẫn lo lắng một ngày nào đó tới gặp Thẩm Ngọc vừa vặn bị bắt gặp, vì tránh thân phận bị bại lộ, lúc này cầm phải dùng công cụ.

Ngân châm chọc qua khe nhỏ trên cửa sổ rồi rơi xuống ổ khoá, mà khoá này cũng không phải là loại khoá tốt, chỉ là then cài chốt bên trong cửa sổ mà thôi.

Phương Duệ cẩn thận dùng ngân châm kéo mở then cài chốt, tuy động tác rất cẩn thận nhưng không hề chậm chạp, rất nhanh liền truyền ra tiếng "Cạch" cực kỳ nhỏ.

Phương Duệ nhếch môi, mở ra cửa sổ nhảy vào trong, vừa đóng cửa sổ xong, đội tuần tra vừa đi tới, có thể nói Phương Duệ canh thời gian vô cùng chuẩn.

[Edit - Hay] Trẫm Thật Mệt TâmWhere stories live. Discover now