Chương 22

6.8K 245 9
                                    

Lăng Khiêm Hi chạy xe đến công viên gần đó thì dừng lại. "Xuống xe đi dạo thư giãn." Sau đó tắt máy xuống xe, Hạ Quân Thần cũng đi theo sau cô.

"Tiểu Quân, em đi cạnh chị đi, đừng đi phía sau chị."

Hạ Quân Thần lên tiếng trả lời, ngoan ngoãn đi đến bên người Lăng Khiêm Hi, bốn phía có vài người nói chuyện, đùa giỡn, giữa cả hai bỗng nhiên trở nên xấu hổ, yên tĩnh đến mức khiến người khác cảm thấy khó thở.

"Tối nay trăng thật tròn!" Hạ Quân Thần cố gắng tìm đề tài phá vỡ không khí im lặng giữa hai người. Nhưng Lăng Khiêm Hi chỉ thản nhiên đáp lại một chữ ừ. Lăng Khiêm Hi mang giày cao gót, Hạ Quân Thần lại mang giày đế phẳng, dáng nàng vốn dĩ thấp hơn Lăng Khiêm Hi mấy cm, nên lúc này phải ngẩng đầu nhìn mặt Lăng Khiêm Hi, đèn đường chiếu rọi lên gương mặt Lăng Khiêm Hi thật yên bình, tựa như mặt biển gió êm sóng lặng. Đột nhiên yên tĩnh, trên người Lăng Khiêm Hi tản mác ra sự lạnh lẽo, xa cách với tất cả mọi người, không ai có thể đến gần.

Cả hai cứ như thế đi về phía trước, gặp được ngã rẽ liền rẽ qua, không nói bất cứ lời nào, Hạ Quân Thần cúi đầu nhìn con đường dưới chân, nhớ tới rạng sáng hôm nay.

"Quân Quân, đừng rời xa em... Quân Quân..." Lăng Khiêm Hi trong mơ đau khổ hô to.

Hạ Quân Thần có thói quen thức dậy lúc nửa đêm, vài câu nỉ non đi vào tai nàng, chỉ đơn giản vài chữ lại khiến lòng nàng đau đớn, cả người như rơi vào vực sâu không đáy. Nàng đưa tay lau hồ môi lạnh trên trán Lăng Khiêm Hi, vừa định rút tay lại bị Lăng Khiêm Hi bắt lấy, "Đừng đi..."

Hạ Quân Thần khẽ thở dài, không động đậy. Vài phút trôi qua mới lặng lẽ xốc chăn lên đi xuống giường. Kéo màn qua, ánh trăng rất lớn, rất tròn, tỏa sáng, xuyên qua lớp thủy tinh rọi xuống sàn nhà, cũng mang bóng dáng gầy yếu, cô đơn của nàng in lên mặt đất.

Đây là lần thứ hai từ khi nàng vào ở nghe được Lăng Khiêm Hi trong mơ gọi Quân Quân, thì ra Lăng Khiêm Hi mặc ngoài đào hoa lại đem một người vùi lấp sâu trong đáy lòng như vậy, nếu mình không sống cùng chị ấy, sợ rằng vĩnh viễn cũng không biết được bí mật này. Mặc dù ngụy trang kiên cường, nhưng không thể nói mớ lừa người khác, nhất định chị ấy rất yêu người tên Quân Quân này!

Trong lòng Hạ Quân Thần không rõ cảm xúc gì, nhưng chuyện kia thì sao? Thân phận của nàng hèn mọn, không thể xứng với Lăng Khiêm Hi, chỉ cần có thể ở bên cạnh, mỗi ngày nhìn thấy chị ấy là được, ngoài ra còn dám hy vọng cái gì xa vời? Hạ Quân Thần ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn ánh trăng bạc ngoài cửa, thật yên tĩnh, cô đơn, lạc lõng, dưới bầu trời đêm tối đen như mực cảm xúc càng phóng đại hơn, đổ ập xuống khiến nàng không thể chống đỡ.

"Tiểu Quân... Tiểu Quân?" Ý thức được có người đang kêu mình, Hạ Quân Thần mới kéo chính mình từ sâu trong hồi ức trở về.

"Đến đây nằm đi, lâu rồi không ngắm sao." Lăng Khiêm Hi nói xong liền đi đến một bên nằm lên bãi cỏ. Bây giờ chị ấy không còn tỏa sáng, Hạ Quân Thần cũng không hiểu được những điều ẩn sâu trong đôi mắt đó. Hạ Quân Thần nhìn xuống, cách chỗ kia một khoảng vừa đủ, chọn nơi vết chân tương đối ít, nàng không nói gì, lẳng lặng nằm ở bên cạnh Lăng Khiêm Hi.

[BHTT] [Edit] Vào Nhà Mỹ Nữ Tổng Tài - Yên Vũ Khuynh ThànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ