Chương 51: Vui mừng (H)

40.3K 791 13
                                    

Chương 51: Vui mừng (H)

Triệu Thừa Dư ở trong phòng tắm nhanh chóng tắm rửa một cái, lúc ra ngoài Cố Hàm Ninh đang dùng máy sấy thổi quần jean của cô.

Đau đớn ở trên người vẫn còn tiếp tục, cô đâu còn dám chọn cái gì để trêu đùa đâu, mặc áo tắm quá không an toàn, áo khoác, quần jean, giày đều ướt, cho nên cô quyết định lập tức sấy khô ống quần ướt này trước, thay đổi quần áo của mình.

Triệu Thừa Dư đứng ở trước chiếc giường vẫn còn lộn xộn, hơi ửng đỏ mặt.

"Làm sao bây giờ?"

Cố Hàm Ninh quay đầu, nhìn trên ga giường có một vệt màu đỏ đập vào mắt, buồn cười nhìn anh.

"Có ba phương án. Một là trộm cả cái khăn trải giường mang về. Hai là giấu khăn trải giường này đi. Ba là giặt sạch sẽ, sấy khô."

"Anh đi giặt!" Triệu Thừa Dư khẽ thở phào, lập tức rút khăn trải giường xuống, sau đó lại ngây ngẩn cả người.

"Nhưng mà, phương án thứ ba cũng có một vấn đề, bởi vì đã thấm xuống dưới đệm." Cố Hàm Ninh cẩn thận sấy quần jean, chậm rãi bổ sung.

"Hay là giặt trước đi..." Triệu Thừa Dư cúi đầu, ôm khăn trải giường có bằng chứng phạm tội của mình đi vào nhà tắm.

Đợi anh ra sức giặt sạch sẽ một vệt màu đỏ này xong, Cố Hàm Ninh đã mặc chỉnh tề, trong phòng mở điều hòa, áo khoác và giày, cũng có thể từ từ hong khô. Triệu Thừa Dư không biết là nên thở ra hay là thất vọng.

"Em đói bụng rồi, gọi gì ăn đi." Cố Hàm Ninh ôm bụng, đáng thương nói.

"A, được. Em muốn ăn cái gì?" Triệu Thừa Dư tìm ra thực đơn phục vụ trong phòng khách, hai người ngồi cùng một chỗ, lựa chọn món chính cùng nhau.

Nói chuyện điện thoại xong, Cố Hàm Ninh lấy tấm khăn trải giường đã được giặt sạch sẽ, trải lên trên ghế bên cửa sổ, cầm lấy máy sấy đang chuẩn bị sấy khô thì bị Triệu Thừa Dư đoạt lấy.

"Anh sấy cho. Em xem ti vi đi."

Cố Hàm Ninh mím môi cười một cái, ngồi xuống bên cạnh anh, cười nhìn anh.

Triệu Thừa Dư bị ánh mắt Cố Hàm Ninh nhìn chăm chú trên mặt lại nóng lên.

"Em chừng nào thì trở về? Vé mua được chưa?"

"À, anh có thể rảnh rỗi đến lúc nào?" Cố Hàm Ninh chống cằm, cười hỏi.

"Có thể đến chiều tối ngày mai. Chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa xong, em lại trở về?"

"Được." Cố Hàm Ninh cười gật đầu, "Chiều tối ngày mai em ngồi xe buýt trở về."

Nghĩ đến còn có rất nhiều thời gian trôi qua cùng một chỗ, Triệu Thừa Dư liền cảm thấy vui vẻ, nhẹ cong khóe miệng lên, cúi đầu tử tế sấy khăn trải giường.

Buổi chiều nay thật giống như nằm mơ...

Cố Hàm Ninh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt anh, hơn nữa, hai người bọn họ còn....

Anh chỉ cảm thấy đáy lòng tràn đầy ấm áp, cả người anh có chút bay bay! Điều này còn khiến anh vui vẻ hơn nhiều so với được giải nhất!

Duyên Tới Là Anh (Full)Where stories live. Discover now