Chương 76: Biến mất

3.1K 257 15
                                    

Chấn động lớn như thế tất nhiên không ai có thể làm lơ được rồi, từ bên ngoài một người vội vội vàng vàng chạy vào, quần áo không còn ngay ngắn chỉnh tề nữa. Người kia không kịp lau sạch mồ hôi trên trán mà đã bước đến chỗ viện trưởng, ghé tai nói điều gì đó.

Sắc mặt viện trưởng cùng những người xung quanh lập tức thay đổi, tất cả đứng dậy đi vào phía trong. Một vị khác thì ở lại, tiến về phía trung tâm sân đấu, nhìn khắp một lượt rồi đưa mắt sang Mạc Chi Tuyệt và Giai Thụy.

- Trận đấu tạm hoãn.

Vừa dứt lời sàn đấu lại bắt đầu rung lắc dữ dội, tất cả đều trở nên nhốn nháo. Hoang mang hiện lên rõ rệt trong từng nét mặt, chưa bao giờ mọi người thấy viện trưởng lợi hại lại nghiêm mặt như vậy cả, nhất định xảy ra cái gì đáng sợ rồi.

- Tất cả tạm thời trở về phòng của mình đi.

Mạc Chi Tuyệt không quan tâm đến việc này, hắn vội vã chạy đi tìm Mạc Thiên. Thế nhưng đáp lại hắn chỉ là một khoảng trống không, chẳng thấy người cần tìm đâu nữa.

Trong cơn chấn động, không biết từ bao giờ, Mạc Thiên đã biến mất không thấy tăm hơi đâu. Mạc Chi Tuyệt nghiến răng, chỗ ban nãy cậu bị đánh nằm đó có một vệt máu trượt nhẹ, cứ như là ai đó đã bế lên vậy. Hắn càng gấp rút hơn, chạy khắp mọi chỗ tìm một tia hy vọng.

Trong chớp mắt như vậy, Mạc Thiên có thể đi đâu được chứ?

...

Mạc Thiên tỉnh lại trong trạng thái đau nhức toàn thân, cơ thể rã rời, trên bụng vẫn còn rất nhói. Cú đánh ban nãy đã để lại dư âm không nhỏ, thật sự muốn mạng người mà.

- Cảm thấy thế nào?

Một giọng nói bất ngờ vang lên khiến Mạc Thiên giật mình, bây giờ cậu mới ý thức được bản thân đang ở một nơi lạ hoắc.

Mạc Thiên nhíu mày nhìn lên, một nam nhân đang ngồi trên một mỏm đá nhỏ mỉm cười với cậu. Cậu nhận ra người này, là cái người mà lúc trước có từng nói chuyện - Niên Thời.

- Đây là...?

Xung quanh nơi này rất vắng vẻ, cậu và Niên Thời đang ở trong một cái động nhỏ, thoạt nhìn khá sạch sẽ và an toàn, bên ngoài cây cối um tùm, thỉnh thoảng nghe được vài tiếng kêu líu ríu.

Sao tự dưng cậu lại ở chỗ này?

- Một nơi cách học viện khá xa.

Niên Thời đáp lời, thả lỏng cơ thể ngả về phía đằng sau.

Đầu đấy dấu chấm hỏi, Mạc Thiên đưa ánh nhìn thắc mắc sang chỗ cậu ta.

- Tại sao chúng ta lại ở chỗ này, còn nữa ngươi biết đây là đâu ư?

Niên Thời có vẻ rất thích thú khi thấy Mạc Thiên trở nên bối rối.

- Biết chứ, ta đưa ngươi đến đây mà.

Mạc Thiên không phản ứng kịp mở lớn mắt nhìn cái người bí bí ẩn ẩn kia.

- Đúng hơn là ta lợi dụng lúc ngươi hôn mê mà len lén đưa đến đây.

[Hoàn] Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!!Where stories live. Discover now