CHƯƠNG 39: THÍCH MỘT NGƯỜI....

3.2K 239 17
                                    

Mọi người đều nhìn hai cô.

Biểu tình Kỳ Ngôn hơi ngưng trọng, giống như biết cô muốn hỏi cái gì, quay đầu liếc mắt nhìn Lục Tri Kiều một cái, sau đó đối với cô gái nhỏ gật đầu, "Được."

Hai người một trước một sau đi đến trước khúc cua chỗ cầu thang.

Trình Tô Nhiên xoay người lại, cùng Kỳ Ngôn đối mặt, nhìn thật sâu vào đôi mắt thanh minh nhuệ khí kia, cô theo bản năng trốn tránh, sinh ra nhút nhát, có chút không được tự nhiên.

Loại cảm giác không được tự nhiên này đều là bản năng mẫn cảm của cô, cùng đối mặt với người giống như Kỳ Ngôn cũng sẽ cho cô phản ứng giống như vậy, tựa như một góc của cuộc sống đã che giấu rất lâu rồi, đột nhiên mất đi vật che đậy, đối diện trực tiếp với ánh mặt trời, căn bản không biết nên đi theo ai.

Ánh mắt khi cô lần đầu tiên nhìn thấy Kỳ Ngôn, cô liền biết rằng cô và cô ấy là hai loại người hoàn toàn khác nhau, giống như cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy bạn cùng phòng Đinh Viện.

Mà hiện giờ cô còn biết Kỳ Ngôn cùng Giang Ngu từng có quan hệ.....

Tâm tư Trình Tô Nhiên phức tạp đánh giá nàng, dáng người cao dài, khuôn mặt trái xoan, đuôi mắt hơi cong tựa như cánh hoa đào, đẹp mà không dung tục, đặc biệt nhất chính là loại cảm giác lười nhác này, kỳ thật lại là tính cách bình tĩnh ăn sâu vào trong khí chất.

Hiển nhiên chính là người lớn lên trong một gia đình hạnh phúc.

Lại nghĩ đến bản thân, cô không khỏi cảm thấy chua xót trong lòng, một chút kiêu ngạo nhỏ nhoi đều không còn tồn tại.

"Chị Ngôn Ngôn, em....."

"Là về chuyện của Giang Ngu sao?" Kỳ Ngôn đi thẳng vào vấn đề nói.

Trình Tô Nhiên sửng sốt, gục đầu xuống, trong lòng có chút bồn chồn.

Cô tựa hồ không có tư cách cũng như lập trường xen vào việc của người khác. Người ta đỉnh đạt là bạn gái cũ, cô chỉ là một cái tiểu tình nhân, bất quá to gan lớn mật mượn thân phận "Bạn gái hiện tại", che giấu tai mắt người khác, cứ như vậy liền không biết trời cao đất dày.

Nếu chị ấy biết được, cô liền xong đời.

"Không sao, em hỏi đi, chỉ cần là chuyện tôi biết tôi đều có thể nói cho em." Kỳ Ngôn nhìn ra cô gái nhỏ do dự, có chút buồn cười, lại có điểm thương tiếc, không tự giác thanh âm trở nên nhu hòa hơn.

Chuyện buổi tối ngày hôm đó, Kiều Kiều cũng đã nói qua với nàng.

Nàng thì cảm thấy không có việc gì.

Tâm thần Trình Tô Nhiên hơi chấn, ngẩng đầu lên, dây thần kinh căng thẳng trong đầu đột nhiên nhảy lên. Cô chịu không nổi loại dụ hoặc này, một chút cũng không được.

Vì thế do dự mà mở miệng: "Chị ấy có phải sợ quỷ hay không ạ?"

"Không sợ a," Kỳ Ngôn lắc đầu, "Chị ấy dám một mình đi tảo mộ."

"Vậy sợ tối thì sao?"

"Cái này cũng rất khó giới định, nói là sợ, nhưng chị ấy có thể một mình đi đường ban đêm, nói không sợ, nhưng buổi tối khi ngủ lại cần mở đèn bàn nhỏ, tôi cũng không quá minh bạch."

BHTT [EDIT - HOÀN] CẤM ĐỘNG TÂM - CẢNH NGÔNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ