CHƯƠNG 104: KHÔNG SỢ

4.7K 301 7
                                    

Bên trong văn phòng là một mảnh hỗn độn, trên mặt đất là tài liệu rơi rớt lung tung, văn kiện cùng màn hình máy tính cũng như vậy, thân thể nam nhân cao lớn cường tráng đè trên người Giang Ngu, một đôi tay đen đúa gân guốc cậy mạnh thô bạo bóp chặt cổ cô ấy, cuồng loạn rống lên:

"Có cho hay không? Không cho lão tử bóp chết mày!!"

"Cùng lắm thì lão tử đi ngồi tù, chỉ cần mày chết thì toàn bộ tiền đều là của mẹ con tao, hắc hắc." Hắn bộc phát lên tiếng cười khủng bố.

Giang Ngu bị ấn ở trên ghế, đôi tay vô lực giãy giụa, mặt trướng đến đỏ bừng.

"Giang Ngu ----"

Đồng tử Trình Tô Nhiên co rút, kinh hô một tiếng vọt qua, nam nhân kia nghe tiếng quay đầu lại, ánh mắt âm lệ lộ ra hung ác, "Con điếm này là ai nữa? Cút đi!" Nhấc chân lên liền đá cô.

Trình Tô Nhiên kịp thời tránh được, tức khắc không biết lấy ra dũng khí cùng sức lực từ nơi nào, vung đồ vật trang trí trên ngăn tủ bên cạnh lên hung hăng ném vào đầu nam nhân, chỉ nghe thấy "đông" một tiếng, nam nhân nháy mắt mất đi sức lực, phản xạ có điều kiện che đầu lại.

Lực đạo quấn quanh nơi yết hầu biến mất, một lượng lớn không khí mới mẻ tiếp sau đó dũng mãnh tràn vào phổi, Giang Ngu không chịu khống chế mà ho khan, "Khụ khụ... Khụ...."

Cô ấy gập đầu gối hướng phía nam nhân kia hạ bộ dùng sức đá vào nơi đỉnh đầu.

Nam nhân ôm đầu kêu rên, nằm liệt trên mặt đất, theo sau tiểu trợ lý kinh ngạc sững sờ đứng ở cửa, quay đầu chạy ra ngoài, "Bảo vệ!"

"Khụ... Khụ khụ...." Giang Ngu ngã ngồi xuống ghế dựa.

"Giang Ngu!" Trình Tô Nhiên ném vật trang trí xuống, tiến lên đỡ lấy cô ấy.

"Khụ.... Khụ....."

Giang Ngu mở miệng thở phì phò, không ngừng ho khan, vừa nhấc mắt lên liền nhìn thấy nam nhân cầm lấy vật trang trí trên mặt đất lên, hung tợn mà nhìn chằm chằm Trình Tô Nhiên đang đưa lưng về phía hắn, "Cẩn thận...." Cô ấy đột nhiên ôm ngã Trình Tô Nhiên, đẩy ghế xoay một cái.

------ đông!

Vật trang trí bằng kim loại nặng trĩu nặng nề nện ở trên lưng tựa của ghế.

Trình Tô Nhiên cả kinh rụt rụt, theo bản năng bảo vệ Giang Ngu.

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân hỗn độn, mấy bảo vệ trước sau vọt vào trong, nhào về hướng nam nhân kia, dùng hai ba cú đã chế phục hắn, liền lôi túm mang đi ra ngoài.

"Giang tổng, Trình tổng...." Tiểu trợ lý hoảng sợ mà nhìn hai người, "Các cô không có việc gì chứ?"

Trình Tô Nhiên kinh hồn chưa định, ôm Giang Ngu bò ngồi dậy, Giang Ngu ho khan càng lợi hại, nói không nên lời, một bên ngực kịch liệt phập phồng một bên lắc đầu, hướng cô vẫy vẫy tay.

Tiểu trợ lý còn đang mê mang trong sợ hãi, nhất thời không biết nên làm cái gì.

"Không có việc gì, cô đi ra ngoài trước đi, nói với bảo vệ đưa nam nhân kia đến bệnh viện kiểm tra một chút, có tình huống gì lại đến đây hồi báo, nếu không có gì trở ngại thì làm cho hắn cút đi, về sau nếu tới một lần thì đánh một lần. Giang tổng nơi này có tôi chiếu cố rồi, yên tâm." Trình Tô Nhiên nhanh chóng bình tĩnh lại, an bài mọi việc đâu vào đấy.

BHTT [EDIT - HOÀN] CẤM ĐỘNG TÂM - CẢNH NGÔWhere stories live. Discover now