Chương 52

3.5K 117 12
                                    

Sáng sớmcủa 2 ngày sau...

Tại sân bay quốc tế Bạch Vân, Quảng Châu, TQ...

Một chiếc máy bay riêng vừa hạ cánh, trên máy bay 4 nam nhân mặc đồ đen bước xuống, theo sau là 3 người con gái sau cùng chính là một người phụ nữ trung niên.

3 người con gái kia không ai khác chính là Lục Lệ Băng, Phương An cùng Sở Hạo. Lệ Băng vừa xuống máy bay liền vươn vai một cái tháo cái mắt kính đen ra rồi cài vào áo, hai mắt nheo nheo để tiếp thu ánh sáng tươi mát của buổi sáng, hôm nay Lệ Băng mặc một chiếc áo sơ mi màu đen tay áo được xoăn lên gọn gàng, vạt trước của áo được cô tỉ mỉ nhét bên trong chiếc quần jean đen phối cùng đôi giày thể thao màu đen, sau khi vươn vai, tay liền bỏ vào túi, thần thái lạnh lùng lại một lần nữa trở về. Còn Sở Hạo thì mặc một chiếc áo thun trắng quần jean xanh cùng chiếc áo khoác màu xanh lá mạ, tóc dài xoã ngang vai đội một chiếc nón cùng màu áo, trông Sở Hạo và Lệ Băng vô cùng cá tính và năng động thì Phương An lại diện một chiếc váy xèo màu hồng nhạt, đi kèm một chiếc áo khoác mỏng, tóc được buộc cao, trông vô cùng nhẹ nhàng và dễ thương.

Đường Phụng Kiều là người đi sau cùng, bà nhìn 3 đứa con gái ở trước mắt mỗi người một vẻ, rồi nhìn đến những người xung quanh, miệng không khỏi nhếch lên. Hôm nay bà ăn mặc vô cùng đơn giản, khoác bên ngoài một chiếc áo khoác dài màu hột gà, tuy là đơn giản nhưng lại toát lên một vẻ thanh lịch, nhẹ nhàng của người con gái xưa.

Cả nhà 4 người đều gây sự chú ý cho người khác, những người có mặt ở sân bay điều ngước nhìn, Đường Phụng Kiều thấy như vậy liền nhanh chân bước xuống kéo theo ba đứa con gái.

Đi ra trước cổng, xe đã chờ sẵn, Phương An nhìn Lệ Băng nói "Tiểu Băng em có muốn đi dạo một chút ở Quảng Trường không. "

"Được. " Lệ Băng gật gật đầu.

"Được rồi xe chị đã cho người mang đến, Tiểu Hạo cùng đi đi. " Phương An chỉ chỉ hai chiếc mô-tô ở bên cạnh rồi hướng Sở Hạo đề nghị.

"Được. " Sở Hạo liền đồng ý, đã lâu rồi cô không có nhìn thấy cảnh quan ở nơi này.

Đường Phụng Kiều trước khi lên xe xoay người nói với 3 đứa con gái của bà "Các con về sớm một chút, tối nay chúng ta có tiệc. "

"Vâng. " Cả ba người đồng thanh.

Đợi Đường Phụng Kiều rời đi cả ba người cũng lên mô-tô chạy đi, Lệ Băng một mình một ngựa còn Phương An do mặc váy nên không thể là người chạy đành để Sở Hạo chở.

Nhanh chóng cả ba người đã có mặt ở Quảng Trường, ăn uống xong xuôi Sở Hạo kéo Phương An đi mua sắm, Lệ Băng không có đi theo chỉ nói với hai người kia là đi dạo một vòng, rồi gặp nhau ở trước cửa.

Lệ Băng hai tay bỏ túi đeo một chiếc kính đen vào, thần thái lạnh lùng, sang chảnh khiến cho mọi người phải nhìn ngó, đi dạo một vòng bỗng cô nghe có người kêu *cướp*, cô nhanh chóng định hướng rồi đi lại, trước mắt là một người phụ nữ trung niên đang giằng co với tên cướp, tên cướp ấy đẩy người bà ta rồi cầm lấy túi xách chạy đi, nhưng tiếc cho hắn là chạy mà không nhìn đụng phải Lệ Băng, cô đẩy hắn khỏi người mình rồi cho hắn một đấm vào bụng, hắn ôm bụng nhăn nhó nhưng không chịu thua hắn cầm chặt cái túi trong tay rồi đấm thẳng vào người Lệ Băng nhưng Lệ Băng đã bắt được, cô bóp chặt lấy rồi xoay tay của hắn vòng ra đằng sau.

[BHTT - Tự Viết] Khi Cảnh Sát YêuWhere stories live. Discover now