Chương 71 ngoại truyện 3

126 1 0
                                    

Trước mặt người ngoài, Phó Tư Diễn nói như vậy, Dung Hoan nhìn trộm bị tóm được lúc ấy cảm thấy mặt mình chín như trái cà chua.

"Vậy em đi trước đây..." Cô xấu hổ tới mức đứng dậy nhanh chóng rời đi, ánh mắt anh rơi trên bóng lưng cô, một lúc sau quay đầu lại, đuôi lông mày nhiễm ý cười bất đắc dĩ, hoàn toàn khác với vẻ bình tĩnh nghiêm túc lúc nãy.

Nội tâm Dương Hiểu ngồi phía đối diện bị thồn một họng cẩu lương...Đm đây là loại tình yêu ngọt ngào đẹp đẽ gì.

Cô cười cười thuận miệng trêu chọc: "Tình cảm của giáo sư Phó với vợ tốt quá nha."

Anh hơi hơi mỉm cười, xem như thừa nhận.

Một tiếng sau, Phó Tư Diễn với Dương Hiểu nói chuyện xong, sau khi tiễn Dương Hiểu đi, Phó Tư Diễn ngồi trên bàn làm việc, nửa ôm lấy eo cô gái nhỏ.

"Anh lại muốn làm gì..." Cô nhỏ giọng mắng anh, tay lại không có bất kỳ động tác đẩy anh ra.

Anh cái gì cũng không nói chỉ là đột nhiên cúi mặt xuống hôn một cái lên mặt cô: "Bảo bối nhà anh thật đáng yêu."

Dung Hoan???

"Em sao lại đáng yêu?"

Anh trầm giọng cười, cuối cùng cái gì cũng không nói. Dung Hoan ngẩng đầu nhìn anh, anh vẫn đeo kính, lúc không cười vẻ mặt lạnh nhạt tỏ thái độ người sống chớ gần.

Nhưng thật ra là tên hư hỏng.

Cô cong môi cười, cũng hôn lên mặt anh một cái như đáp lại: "Giáo sư Phó, anh có muốn cũng dạy đề bài cho người ta không".

Giọng mềm mại của cô gái, giọng điệu như làm nũng, cộng thêm xưng hô mới trước giờ chưa từng nghe làm ánh mắt anh tối lại, hầu kết di động, giống như hung hăng cào một cái trong lòng anh.

Anh không nói hai lời, ôm cô thả lên bàn làm việc, nắm chặt eo cô, môi cọ xát gặm cắn lên vành tai cô, phun ra hơi thở khàn khàn: "Được thôi, muốn anh dạy em thế nào?"

Dung Hoan mới biết chọc ra chuyện lớn rồi.

Sau đó anh khóa môi cô, đem mọi âm thanh nức nở của cô nuốt vào bụng.

Cuối cùng anh buông tha cô, để lại một câu tàn nhẫn bên tai cô: "Tối nay trở về lại dạy dỗ em".

Cô đỏ bừng mặt, nói sang chuyện khác: "Hôm nay anh với Dương Hiểu sao lại không vào trong phòng nghỉ bên kia nói chuyện? Vốn dĩ em muốn ở bên ngoài luyện đàn lại sợ ồn tới hai người".

"Không thích hợp, anh với cô ta hai người đơn độc ở bên trong, cho dù em sẽ không nghĩ nhiều, anh cũng muốn bảo trì khoảng cách".

Trong lòng anh luôn luôn xem xét cảm nhận của cô, sợ cô ghen hoặc hiểu lầm, anh không muốn cô gái nhỏ của anh có bất kỳ một chút không thoải mái nào.

Dung Hoan cong môi: "Anh yên tâm em mới không nghĩ như vậy, hơn nữa trong phòng làm việc của anh nhiều nữ giáo sư như vậy, nếu em thật sự nghi ngờ, cũng không nghi nổi".

"Ngốc" Anh sờ sờ đầu cô.

"Được rồi Tư Diễn, chuyện hôn lễ anh dự định làm thế nào?"

Cưng ChiềuWhere stories live. Discover now