C10: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (10)

7.9K 709 58
                                    

Edt: Mítt
~~~~~~~

Chạng vạng, đèn rực rỡ mới vừa lên.

Hai người từ rạp chiếu phim đi ra, trên bầu trời không biết từ khi nào đổ cơn mưa nhỏ.

Người gọi xe rất nhiều, Tô Mê nhìn một nhóm người yêu nhau đang che chung một cây dù, bất mãn chu lên cái miệng nhỏ.

“Đều tại anh, tôi đã nói buổi tối trời sẽ mưa, anh còn bảo tôi ra đây.”

Cố Lương Nghiên làm sao nghĩ đến trời sẽ mưa, nhìn quanh bốn phía, mở miệng nói.

“Nếu không chúng ta đi ăn cơm?”

Tô Mê vuốt cái bụng nhỏ tròn trịa.

“Tôi ăn bắp rang no rồi.”

Cố Lương Nghiên nghiêm túc nghĩ nghĩ, cuối cùng nói một câu: “Chúng ta đi tản bộ?”

Tô Mê nhìn trời không còn lời nào để nói, hiện tại cô cuối cùng xác định, Cố Lương Nghiên thật sự không có kinh nghiệm theo đuổi con gái.

“Đừng nói với tôi, không có những cô gái khác theo đuổi anh, anh liền những chiêu theo đuổi cũng không biết?”

Tô Mê tức giận trừng mắt, liếc nhìn hắn một cái.

Nhắc tới việc này, Cố Lương Nghiên đắc ý cười.

“Thư tình thật ra tôi nhận được rất nhiều, nhưng đều bị tôi chuyển giao cho hiệu trưởng, còn hẹn hò sao, các cô ấy không có cơ hội này.”

Tô Mê mặt đơ một chút, chế nhạo trêu đùa.

“Cố học trưởng, cái chức vụ hội trưởng Hội Học Sinh, sẽ không phải là dựa vào chuyện này mà có chứ? Còn có, xu hướng giới tính của anh có phải có vấn đề hay không?”

Rất nhiều ví dụ chứng minh, nếu tướng mạo đẹp, gia thế tốt, nhân vật cấp bậc nam thần đến một cái mối tình đầu, một cái ánh trăng sáng trong lòng cũng không có, đó nhất định là xu hướng giới tính có vấn đề.

Tô Mê tưởng tượng như vậy, đột nhiên lớn mật giả thiết, có phải lúc trước hành vi của cô quá mức nữ hán tử, cho nên Cố Lương Nghiên mới bị cô hấp dẫn?

Cố Lương Nghiên ôm eo nhỏ của Tô Mê, dính sát vào trên thân thể của mình.

“Em thấy sao?”

Bụng nhỏ truyền đến xúc cảm khác thường, làm Tô Mê trong lúc nhất thời tê dại da đầu.

“Đồ lưu manh, anh có thể đừng tùy thời tùy chỗ động dục hay không?!”

Cô cắn môi, đôi tay để ở trên ngực Cố Lương Nghiên, giãy giụa muốn đẩy hắn ra, kết quả lại phát hiện đồ vật kia, càng lúc càng lớn.

Tô Mê hung tợn trừng mắt nhìn hắn một cái.

“Còn không buông ra, có tin tôi phế anh hay không?!”

Đôi môi thiếu nữ phấn nộn, bộ dáng nhíu mày thở phì phì, ở trong mắt Cố Lương Nghiên cảm thấy cực kì ngon miệng.

Hắn cầm lòng không đậu cúi đầu, ở trên đôi môi phấn nộn xinh đẹp của cô hôn nhẹ, thấp giọng cười nói.

“Mê Mê, phế nó đi, về sau ai tới thỏa mãn em, đời này tính phúc, em cũng không cần?”

[Drop] [Xuyên Nhanh] Nam Thần Cấm Dục, Trêu Không NgừngWhere stories live. Discover now