166

1K 54 3
                                    


Trời xanh mây trắng, hôm nay mặt trời ấm áp hơn ngày thường nhiều.

Bởi vì ngày hôm qua đùa quá quậy, quá mệt mỏi, Lăng Tuyết Mạn vừa nằm đã ngủ thẳng. Mặt trời lên cao mới tỉnh lại, vừa mở mắt, là mặt Xuân Đường Thu Nguyệt phóng to ngay trước mắt.

Lăng Tuyết Mạn duỗi lưng, nét mặt toả sáng cười nói: "Các ngươi đã tới?"

"Vương phi, Cát Tường Như Ý trông một đêm, đã đi xuống nghỉ ngơi, để nô tì hầu hạ ngài rửa mặt."

"Ừ."

Cùng Mạc Ly Hiên ăn sáng ở Liễu Hương Cư.

Sau bữa cơm, Lăng Tuyết Mạn mới chịu về Cúc Thủy Viên thay quần áo, quản gia lại vội vàng đến, hành lễ, nói: "Bẩm tiểu Vương gia, Vương phi, người trong cung đến, nói là truyền khẩu dụ của Hoàng Hậu nương nương, bảo Vương phi cùng tiểu Vương gia tiến cung."

"Sao? Kêu ta vào cung làm cái gì?" Lăng Tuyết Mạn nghi hoặc nhíu mày, nàng không muốn đi, một lần vào cung, là để ngồi thiên lao, ai lại muốn có thêm vận xấu đâu!

"Thưa Vương phi, công công không có nói rõ, chỉ nói là ý chỉ của Hoàng Hậu nương nương." Quản gia cúi đầu trả lời.

Mạc Ly Hiên nhíu nhíu mày, nói: "Vậy được rồi, mẫu thân, ngài đi về đổi cung trang, con chờ ngài ở cổng."

"Ừ..."

Lăng Tuyết Mạn rất không tình nguyện bước ra Liễu Hương Cư, bước vào phòng ngủ, Xuân Đường Thu Nguyệt vội vàng chọn lựa lễ phục vào cung cho nàng, mà nàng đặt mông ngồi ở trên giường, vài giây sau, đột nhiên ngẩng đầu tra xét xung quanh, muốn biết dâm tặc tối hôm qua có tới hay không.

Nhìn một vòng, không có gì khác thường, lòng không khỏi sinh một trận mất mát, ngã ra sau, nằm trên giường, thấy tờ giấy trắng nằm dưới một góc gối, Lăng Tuyết Mạn nằm nghiêng, ánh mắt nhìn sang, loáng thoáng thấy không đúng, cảm thấy khả nghi, nhấc gối lên, lộ ra một phong thư!

Lăng Tuyết Mạn vươn tay run rẩy, khẽ cắn môi, sau đó quyết định nhặt lên, ấn vào trong lòng, tim đập có chút nhanh hơn, cảnh giác nhìn thoáng qua tấm bình phong, Xuân Đường cùng Thu Nguyệt có vẻ như đang bận, vội quay lưng lại nhẹ nhàng mở ra, một hàng chữ nhỏ đập vào mắt: 'Mạn Mạn, bực bội trốn tránh như thế là vô dụng, đêm mai nếu như không nhìn thấy nàng, bản công tử liền đi đến Liễu Hương Cư tìm nàng, thuận tiện cùng Mạc Ly Hiên uống ly trà, nói chuyện tâm tình.'

Hít một hơi lạnh, Lăng Tuyết Mạn tức muốn hộc máu!

Dâm tặc đáng chết!!! Dám uy hiếp!! Hèn hạ vô sỉ!

Tay cầm thư run vài cái, Lăng Tuyết Mạn tái mặt, nhảy xuống giường, tìm được cái đánh lửa trong tủ đầu giường, thừa dịp Xuân Đường Thu Nguyệt còn chưa đến, đốt lá thư, nhưng không cách nào giấu tro rơi trên mặt đất, dưới tình thế cấp bách chỉ có thể ngồi xổm xuống, dùng khăn phủ lên, sau đó ôm vào trong tay áo, chờ sau khi ra Vương phủ vứt đi.

Xe ngựa chạy vào cung, Mạc Ly Hiên đi đến cung Long Dương thỉnh an Hoàng Thượng, công công mang Lăng Tuyết Mạn đi đến cung Phượng Thần – tẩm cung của Hoàng Hậu.

Vương gia, vương phi muốn cưới thêm người khác ( quyển 1 )Where stories live. Discover now