Chương 83: Lãnh cảm

3K 153 8
                                    

Hai người nói chuyện phiếm đến nửa đêm, mơ mơ màng màng ôm cùng một chỗ ngủ thiếp đi, Từ Phóng Tình sáng sớm rời giường đi làm, nhìn thấy Tiêu Ái Nguyệt đang ngủ say sưa, thế là đưa tay nhéo nhéo cái mũi của nàng, Tiêu Ái Nguyệt hô hấp chưa thông trở mình, vẫn là không có tỉnh lại.

Tiêu Ái Nguyệt một đêm mộng đẹp, nàng trong mộng bị chuông điện thoại đánh thức, tỉnh lại phát hiện thật là có điện thoại gọi đến, không kiên nhẫn nhìn thoáng qua thời gian, hiện tại mười giờ sáng không đến, người gọi điện thoại cho nàng là cách xa nhau ngàn dặm Tiểu Thu.

Tiêu Ái Nguyệt có chút tức giận, nhận điện thoại đến càng là dữ dằn: "Tiểu Thu tỷ, làm gì nha?"

Tiểu Thu cảm xúc có chút kích động, ở trong điện thoại thận trọng hỏi nàng: "Tiểu Nguyệt, ta còn lo lắng cho ngươi bị lừa bán, ngươi không có việc gì liền tốt, làm ta sợ muốn chết, ngươi không sao chứ?"

Tiêu Ái Nguyệt nghe rơi vào trong sương mù một mặt mờ mịt, vừa tỉnh ngủ đầu óc trống rỗng, nửa ngày đều không có minh bạch ý tứ trong lời nói của nàng: "Ai bị bán? Ta không sao a, ở Thượng Hải rất tốt."

"Vừa mới có một nữ nhân cầm chứng minh thư của ngươi tới trực tiếp tìm Lương tổng, nói là tỷ tỷ của ngươi, còn nói ngươi có việc đi không được, để nàng tới công ty làm giúp ngươi thủ tục rời chức đó." Tiểu Thu khả năng tại trong toilet cho Tiêu Ái Nguyệt trộm gọi điện thoại, đầu bên kia điện thoại phi thường yên tĩnh, chỉ là thỉnh thoảng nghe được vài tiếng xả nước kỳ quái: "Lương tổng giống như nhận biết nàng, cũng không nói gì, thủ tục trên tay nàng không đủ, liền mang nàng tới mua hàng, để nàng trực tiếp tìm Mã quản lý giao tiếp."

Tiêu Ái Nguyệt không có tỷ tỷ, cũng không có nhận qua chị nuôi, nghe xong giật mình, lập tức nghĩ đến Từ Phóng Tình cùng nàng tối hôm qua đã nói: "Vậy, vậy Mã quản lý nói thế nào a? Còn có, nàng cầm chứng minh thư của ta đều làm cái gì?"

"Ngươi đi Thượng Hải trước đó không phải đem xe cho ta mượn lái sao, nàng nói đem xe của ngươi bán cho ta, Mã quản lý cũng không có cách nào a, Lương tổng đều mở miệng." Tiểu Thu ở bên kia thay nàng lo lắng: "Tiểu Nguyệt, ngươi thật muốn bán không? Chứng minh thư của ngươi vì sao nằm trên tay nàng a?"

Thẻ căn cước là một vật vô cùng quan trọng, Tiêu Ái Nguyệt lại không ngốc, nàng giao nó cho Từ Phóng Tình, cũng là bởi vì đối Từ Phóng Tình tín nhiệm, nàng không nghĩ tới Từ Phóng Tình sẽ cầm thẻ căn cước của nàng về H thị làm việc, đồng thời không có trải qua sự đồng ý của nàng, không khỏi phiền muộn một chút: "Tiểu Thu tỷ, tối nay trò chuyện, ta có tin nhắn tiến đến, gặp lại."

Tiêu Ái Nguyệt cúp điện thoại tập trung nhìn vào, nhìn thấy cho nàng gửi nhắn tin chính là cái mã số xa lạ, chỉ có ngắn ngủi một câu, để Tiêu Ái Nguyệt đi công ty tìm nàng, kí tên Cam Điềm Điềm.

Tiêu Ái Nguyệt nghĩ nghĩ, quyết định trước tiên gọi điện thoại cho Từ Phóng Tình, hỏi nàng ở nơi nào, ai ngờ Từ Phóng Tình điện thoại một mực tắt máy không người nghe, Tiêu Ái Nguyệt khẽ cắn môi trên giường bò lên, đành phải đi qua công ty tìm Cam quản lý hỏi cho ra nhẽ trước, thuận tiện tìm Từ Phóng Tình nói chuyện.

[BHTT - Phần 1] Tôi Chờ Em Đến Ba Mươi Tuổi - Nam Môn Đông QuaDonde viven las historias. Descúbrelo ahora