Chương 161: Lão Từ phiên ngoại 3

2.3K 172 16
                                    

Từ Phóng Tình khắc sâu minh bạch người chán ghét nàng so với người thích nàng nhiều không chỉ gấp trăm lần, hoặc là nói một cách khác, trên thế giới này ngoại trừ mấy nhà cung cấp có thể kiếm tiền từ nàng ra, hẳn là không có người thực sự thích nàng.

Một nữ nhân hiểu rõ bản thân đến cỡ nào, Từ Phóng Tình kéo ra cửa chớp, bưng ly cà phê nhìn về phía văn phòng, nàng trông thấy thái điểu Tiêu đang cắn bút làm báo cáo tháng, trên màn hình vi tính của một tầng giao diện bóng loáng, Tiêu Ái Nguyệt bấm chuột loạn lên, đem những nội dung trên mạng xào chế lại dán xuống văn bản word, ở Hải Manh báo cáo mua hàng hàng tháng đều cần đúng hạn giao cho Từ Phóng Tình, nhưng người mới này vừa tới công ty không có mấy ngày, công việc trên tay nàng không nhiều, muốn viết ra một bảng báo cáo có nội dung cụ thể không dễ dàng, cho nên nàng chỉ có thể tìm Baidu hỗ trợ.

*Baidu: giống như google vậy.

Từ Phóng Tình nhìn xem nàng ở bên ngoài bận bịu túi bụi, cái bộ dáng "đức hạnh" tràn đầy phấn khởi kia làm cho người ta càng nhìn càng khó chịu, nàng buông cửa chớp xuống, như có điều suy nghĩ ngồi về lại ghế làm việc, bật máy tính lên, đem trọng tâm đặt vào công việc trước mắt, bình tĩnh chờ đợi kẻ loser nào đó tự chui đầu vào lưới đến tìm mắng.

"Cốc" "Cốc" "Cốc", bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa thận trọng, cửa "Kẹt kẹt" một tiếng bị đẩy ra, đầu Tiêu Ái Nguyệt thấp thoáng lo sợ ở cửa: "Từ quản lý, bảng báo cáo ta làm xong rồi."

"Vào đi." Dựa lưng vào ghế làm việcmềm mại, Từ Phóng Tình ngẩng đầu, nhíu mày, có thâm ý mà nhìn chằm chằm vào mặt của nàng: "Tiêu Ái Nguyệt, ngươi là nhân viên giao báo cáo sớm nhất trong phòng, không cần kiểm tra một chút, đối với mình rất có tự tin sao?"

"Hì hì." Tiêu Ái Nguyệt chậm rãi bước nhẹ nhàng đến đối diện bàn làm việc của nàng, không có phòng bị trả lời: "Công việc của ta không nhiều, những này vẫn là thật đơn giản nha."

"Thật sao?" Từ Phóng Tình lật xem báo cáo tháng nàng vừa in ra, tùy ý lật hai trang, phát hiện quả thật có chút tư liệu thật giả lẫn lộn, trong nội tâm nàng đã nắm chắc, lại nhìn Tiêu Ái Nguyệt bộ dáng vụng trộm dò xét thần sắc của mình, bờ môi cong lên, không những không giận mà còn cười: "Báo cáo tổng kết mơ hồ không rõ, mục tiêu tháng sau và kế hoạch trọng điểm đây là chơi ta sao? Phân tích đơn giá chi phí vật liệu là chức trách của ngươi sao? Tiêu Ái Nguyệt, ta không nhớ ta có đem công việc này giao cho ngươi, là ngươi nhớ sai rồi? Hay là ta nhớ sai? Đánh giá nhà cung cấp lại là cái gì? Chuyện của ta ngươi đều đã làm, vị trí của ta ngươi có muốn ngồi luôn hay không? Đến, ngươi qua đây ngồi, ta tặng cho ngươi."

Tiêu Ái Nguyệt biết rõ hành vi lười biếng của mình bị khám phá, nàng không dám nhìn thẳng đôi mắt bốc lửa của Từ Phóng Tình, cúi đầu ấp úng giải thích nói: "Không, không phải a."

"Không phải cái gì?" Báo cáo tháng nóng hôi hổi giống như tiên nữ vung hoa trôi dạt đến bên chân Tiêu Ái Nguyệt, Từ Phóng Tình nhìn thấy nàng chết cũng không hối cải, mới vừa rồi còn không có dâng lên lửa giận, trong nháy mắt bừng bừng túa ra trong óc: "Trí thông minh không đủ, thì cố gắng gom góp cho ta, đầu cơ trục lợi là loại người như ngươi có thể làm sao? Tiêu Ái Nguyệt, ngẩng đầu lên cho ta, không làm tiếp được cũng đừng làm, ở trước mặt ta đứng thẳng lên, giống y như con mèo bệnh ủy khuất cho ai nhìn? Thuộc hạ của ta, đừng ở trước mặt ta giả bộ đáng thương, cút ra ngoài cho ta, viết lại báo cáo."

[BHTT - Phần 1] Tôi Chờ Em Đến Ba Mươi Tuổi - Nam Môn Đông QuaWhere stories live. Discover now