Chương 128: A di

1.9K 137 16
                                    

Có tin tức tốt, tự nhiên sẽ có tin tức xấu, Tiêu Hiếu Nam làm sao đều không nghĩ tới Tiêu Ái Nguyệt sẽ thật cho hắn leo cây, điện thoại của hắn reo lên thật lâu, Tiêu Ái Nguyệt đều không có nghe, Tiêu Hiếu Nam tức giận thả điện thoại xuống, căm giận bất bình phàn nàn nói: "Mẹ, tỷ không tiếp điện thoại của ta."

Tiêu mụ mụ mặt mũi tràn đầy ngưng trọng ngồi trong phòng ngủ, cửa phòng ngủ mở ra, tiếng người bên trong nói chuyện người bên ngoài khẳng định nghe thấy, Tiêu mụ mụ hoàn toàn không ngại ngần, đưa ánh mắt ném ra phía ngoài, thanh âm lãnh đạm ra lệnh Tiêu Hiếu Nam: "Ngươi ra ngoài bảo nàng đi đi."

Tiêu Hiếu Nam đối với lời của rất có ý kiến: "Từ tỷ tỷ thật xa tới làm khách, sao ngươi dạy ta đối đãi khách nhân thế này a."

Hắn cùng Tiêu Ái Nguyệt không hổ là hai tỷ đệ, ngay cả tính cách chống đối người cũng giống nhau như đúc, Tiêu mụ mụ nhìn hắn chằm chằm nói: "Chẳng lẽ ngươi còn muốn mang nàng đi gặp cha ngươi sao?"

"Cũng không phải không được a." Tiêu Hiếu Nam vừa nói thầm vừa đi vào phòng khách, hắn mang cho Từ Phóng Tình một cốc nước ấm, cười an ủi nói: "Từ tỷ tỷ, lời mẹ ta nói ngươi đừng để trong lòng, tỷ ta giữa trưa gửi tin nhắn cho ta, ngươi yên tâm đi, ta sẽ chiếu cố ngươi thật tốt."

Từ Phóng Tình ôn hòa gật đầu, chủ động bỏ qua Tiêu Ái Nguyệt để lại nước cờ tốt, trực tiếp ở trước mặt nói ra lời mời: "Ta sắp xếp khách sạn xong rồi, tối nay muốn xin cùng a di cùng nhau ăn cơm."

"Mẹ ta chắc chắn sẽ không đi, nàng vốn tưởng rằng tỷ tỷ sẽ trở về, không nghĩ tới nàng giữa đường lật lọng." Tiêu Hiếu Nam thất vọng lắc đầu, nghiêm mặt nói: "Bất quá cũng may ngươi đã đến, không phải vậy nàng khẳng định tưởng rằng ngươi không cho tỷ ta trở về, mẹ ta hôm nay để ngươi vào cửa, nói rõ nàng đã gần như hết giận rồi, nhưng cha ta ở nơi đó, nơi đó còn là. . ."

"Ta minh bạch." Từ Phóng Tình minh bạch ý tứ trong lời hắn, chậm rãi đứng lên, dời bước đến cửa phòng ngủ, gõ nhẹ cửa phòng một cái: "A di, đêm nay ta ở Hậu Hải khách sạn đặt bàn, ngài nếu là có thời gian, ta muốn mời ngài ăn bữa cơm."

Trần Vãn Thăng tiệc mừng sinh nhật so với lần trước đấu giá hội thanh thế to lớn hơn nhiều, Tiêu Ái Nguyệt luyện tập khẩu âm nói chuyện đến trưa, liền ngay cả Tiêu Hiếu Nam gọi điện thoại tới đều không có nghe, đêm nay yến hội đối với nàng mà nói phi thường trọng yếu, nàng rất khẩn trương, cũng rất kích động.

Đối với nàng mà nói, cái này không chỉ đơn giản là một trận tiệc tùng, nàng muốn mượn cơ hội lần này đả thông các mối quan hệ của mình, cho nên không thể sai lầm, một điểm sai cũng không thể có.

Yến hội bảy giờ bắt đầu, Tiêu Ái Nguyệt nửa giờ sau mới đi vào khách sạn, dù vừa mới bắt đầu, nhưng hiện trường đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo, Trần Vãn Thăng chủ nhân buổi tiệc này vẫn chưa xuất hiện, thư ký của nàng Giang tiểu thư mang theo một cái tai nghe đang quản lý tất cả mọi chuyện ở hội trường, Tiêu Ái Nguyệt đơn giản cùng với nàng chào hỏi một tiếng, Giang tiểu thư nhìn nàng một cái, vừa nói chuyện vừa đem nàng dẫn tới phía tay trái ở giữa mấy người.

[BHTT - Phần 1] Tôi Chờ Em Đến Ba Mươi Tuổi - Nam Môn Đông QuaWhere stories live. Discover now