Chương 58

119 9 1
                                    


Edit & Beta: Ngự Chi Tuyệt

"Tốt lắm, chuyện công việc đã giải quyết xong, tiếp theo, chúng ta có chút vấn đề riêng cần giải quyết."

Lúc nghe được câu nói này, Minh Vũ bỗng trợn to mắt, nhưng nhìn khuôn mặt tươi cười kiên định dường như không hề nao núng chút nào của đối phương, lại khiến cậu không tự chủ được tim đập nhanh hơn.

Vấn đề riêng? Còn có thể là chuyện gì nữa?

Trong nháy mắt Minh Vũ lộ ra vẻ mất bình tĩnh, mặc dù chỉ là một ánh mắt, nhưng Nhiễm Hiên Dương vẫn bắt được, xem ra một số phương diện cũng không phải là mình suy đoán sai, cũng không phải là tự mình đa tình.

Thu hồi một chút ý cười, ánh mắt Nhiễm Hiên Dương trở nên chuyên chú và nghiêm túc, "Ngày hôm đó, tại sao lại đến chỗ anh, rồi tại sao lại bỏ đi?"

"Em..." Mới vừa mở miệng, môi đã bị người nào đó dùng ngón tay chặn lại, thân thể Nhiễm Hiên Dương sáp tới gần một chút, nhìn Minh Vũ hơi nhíu mi mà lắc đầu, "Phải trả lại chìa khóa hoặc là muốn tới xem <Kẻ Điên>, những lý do này anh đã biết, anh thắc mắc liệu có còn lý do nào khác không..."

Âm thầm lẩm bẩm một câu, còn có lý do nào nữa, đều là hai lý do này a. Minh Vũ dứt khoát liếc người nào đó đang dựa sát vào mình, không nói thêm gì nữa.

"Được rồi, chúng ta cứ cho là vậy, coi như đây là thói quen tự nhiên của em đi, em cũng đã theo bản năng tới nhà anh, nhưng tại sao sau khi thấy anh thì lập tức vội vã đi về? Có phải là vì mùi thuốc lá gay mũi và mùi rượu nồng nặc trên người anh không?"

Lông mày Minh Vũ càng nhíu chặt hơn, cậu hoàn toàn không thích kiểu truy hỏi ép buộc này của Nhiễm Hiên Dương, hắn lấy tư cách gì bắt mình phải thẳng thắn vô điều kiện với hắn?

"Theo anh được biết, em cũng không phải bài xích mùi rượu và thuốc lá, hẳn là khó chịu mùi nước hoa ngọt ngào lưu lại sau khi anh ôm đàn bà đúng chứ?" Mang theo ý nghĩ chắc chắn, Nhiễm Hiên Dương nói xong còn trêu đùa một câu, "Chắc không phải em khó chịu vì mùi lưu lại trên người anh không phải của em chứ" Hắn mập mờ cười, lúc đang muốn dựa sát hơn vào người Minh Vũ thì bị cậu hung hăng đẩy ra.

"Không có khó chịu, em sẽ tham gia tuyên truyền cho <Kẻ Điên> trên cả nước, vậy đi." Chợt đứng dậy, Minh Vũ lúc này hiếm khi lộ vẻ tức giận như vậy, một mặt là vì vết thương do mình ép buộc phải lành lặn lại bị người ta cắt một nhát, mặt khác là do thái độ tùy ý kia cùng với cảm giác bị Nhiễm Hiên Dương nắm toàn bộ cục diện trong tay, khiến Minh Vũ rất khó chịu.

Cậu xoay người rời đi nhưng cổ tay lại bị giữ chặt, Nhiễm Hiên Dương thở dài, "Sau khi em bỏ đi, anh rất khó chịu..."

Không quay đầu lại, sống lưng Minh Vũ hơi cứng lại một chút, bởi vì không thấy được vẻ mặt của Nhiễm Hiên Dương nên cậu có thể buộc bản thân giữ bình tĩnh, nhưng câu nói kia quả thật đã chạm đến đáy lòng cậu, khiến cậu không kiềm được muốn được nghe nhiều hơn, bước chân vốn đang rời đi cũng tự nhiên dừng lại.

[Đam Mỹ - DROP] Va Chạm Kích Tình - Tam Hào Dương TiễnWhere stories live. Discover now