Chương 125: Trại trẻ mồ côi Tình Thương (45)

6.4K 976 91
                                    

Chương 125: Trại mồ côi Tình Thương (45)

Edit: Ana + Beta: Hilink, Huyên

Lưu Giai Nghi nhận ra đây là giọng của Miêu Cao Cương và Miêu Phi Xỉ. Em không phải tuyển thủ tấn công chính, kĩ năng hồi máu lại đang CD. Nếu thật sự dối chiến với hai tuyển thủ league kích hoạt cấp S Miêu Phi Xỉ và Miêu Cao Cương thì chính là hai đánh một không chột cũng què.

Như bình thường thì có lẽ Lưu Giai Nghi đã lôi đạo cụ ra để lòe người từ sớm rồi.

Nhưng hiện tại, khi nhìn Lưu Hoài cụt tay đang đứng sau lưng mình...

Báo đời thật chứ, chả biết kẻ nào đã nói với Lưu Hoài rằng em chính là [Phù Thủy Nhỏ], với sắc mặt lẫn thái độ của Lưu Hoài hiện tại, khẳng định rằng anh ấy sẽ không chịu đi cùng em, chỉ có thể ép buộc.

Lưu Giai Nghi thầm chửi đm thằng cha nhà nó, chỉ có thể hít một hơi thật sâu, đứng ra chắn trước mặt Lưu Hoài.

"Anh đứng ở phía sau em, đừng qua đây." Lưu Giai Nghi dang tay che chắn Lưu Hoài đang đứng sau mình, lạnh giọng quát lớn.

Em run run lọ ma dược màu đen trong tay lập tức sương mù gay mũi xuất hiện đậm đặc, bộ quần áo vải sa đen thuần quấn quanh lên trên từ mắt cá chân tuyết trắng tinh tế của em. Trong tức khắc, hình dáng cô bé yếu đuối Lưu Giai Nghi bé bỏng trở thành Phù Thủy Nhỏ đấu giá donate TV nhỏ lên tới 37 vạn điểm, được vô vàn công hội săn đón trong lời đồn.

Nhìn Lưu Giai Nghi trong bộ dáng này, Miêu Phi Xỉ đánh phía trước cực kì bất ngờ, song đao chém xuống cũng có chút trì độn: "Phù Thủy Nhỏ???"

Đôi mắt của Miêu Cao Cương khẽ nheo lại, lúc trước công hội Cương Thi Ăn Thịt Thối cũng không biết tự lượng sức mình mà tham gia giành giật cô bé này, nhưng đã bị công hội phú hào nào đấy hớt tay trên.

Gã rốt cuộc cũng nhớ ra con búp bê vải khiến gã có cảm giác quen thuộc là vì sao, Miêu Cao Cương nhìn về phía con búp bê vải xấu xí được treo trên eo của Lưu Giai Nghi. Chính xác đây là món đồ mà ở trong phó bản nào Lưu Giai Nghi cũng mang theo.

Lưu Hoài thấy một màn này, nhưng không hề hoảng hốt.

Biết được bản thân đã bị nhận ra, Lưu Giai Nghi cứng người lại, nhưng rất nhanh liền trấn tĩnh bản thân, ngoái lại nói với Lưu Hoài: "Đợt lát nữa đánh nhau anh tìm cơ hội chạy đi."

Vốn muốn nói anh ơi chạy đi, đừng quan tâm đến sự sống chết của em. Nhưng Lưu Giai Nghi nào dám nói ra câu nói này, rõ là tự mình đa tình. Cô nhóc quay đầu lại không chút do dự mà lao vào Miêu Phi Xỉ.

Vẻ mặt của Lưu Giai Nghi bên dưới tấm mạng che mắt vô cùng bình tĩnh. Ngón tay gầy guộc cầm bình thuốc độc đến trắng bệch, làn khói độc đen kịt bốc lên từ dưới tấm mạng đen, ngoằn ngoèo giống như một con trăn màu xanh dữ tợn, vặn vẹo nuốt lấy Lưu Giai Nghi, sau đó phân tán trên mặt đất thành một khối đen dính khiến người ta hít thở không thông, giấu Lưu Giai Nghi vào bên trong.

【Hệ thống cảnh báo: Người chơi Lưu Giai Nghi có sử dụng kỹ năng cá nhân bùng nổ [Đài phun thuốc độc], tạo thương tổn đến bất kì người chơi nào trong phạm vi không? Sau khi sử dụng kỹ năng này, chỉ số thể lực của người chơi Lưu Giai Nghi sẽ về 0. Vì người chơi còn nhỏ, di chứng của việc cạn kiệt thể lực sẽ rất nghiêm trọng, dẫn đến cứng nhắc nghiêm trọng như không thể nhúc nhích cơ thể, người chơi Lưu Giai Nghi có chắc chắn sử dụng không?】

1️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c1-c199)Kde žijí příběhy. Začni objevovat