Q3.P4.Chương 31: Quá dễ dàng cho nàng ta

1.9K 83 1
                                    

Trên mặt thị vệ hiện ra tia kinh ngạc, lướt qua vai Hoa phi thấy Hàn Thanh đi tới, hắn thở phào nhẹ nhõm, vội nói: "Tướng quân, Hoa phi nương nương muốn vào trong."

Hoa phi không quay đầu, nhưng Toàn Cơ không khỏi đưa mắt nhìn lại. Trên người Hàn Thanh vẫn mặc một bộ áo giáp màu bạc, trong tay không cầm trường kiếm. Hắn không nhiều lời, phất tay ý bảo thị vệ tránh ra, thấp giọng: "Nương nương, mời."

Hoa phi vẫn không nhìn hắn, lập tức nâng bước đi vào. Phó Thừa huy bị nhốt trong tẩm cung của mình, tiếng khóc của nàng ta từ trong truyền tới, cánh cửa bị gõ "Bang bang", thanh âm nữ tử sớm đã nghẹn ngào khó nói: "Hoàng Thượng, thần thiếp bị oan! Hoàng Thượng, ngài nghe thần thiếp giải thích đi Hoàng Thượng! Hoàng Thượng..."

Bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, còn cả bóng người hiện lên cửa lớn, Phó Thừa huy như nhìn thấy tia hy vọng, dùng sức vỗ cửa: "Có phải Hoàng Thượng tới gặp thần thiếp đúng không? Hoàng Thượng... Hoàng Thượng, thần thiếp thật sự bị oan!"

Cánh cửa lập tức bị đẩy ra, cả người Phó Thừa huy không chút phòng bị đụng phải người bên ngoài. Nàng ngã xuống đất, liền cuống quít bò dậy, lúc ngẩng đầu đã thấy ánh mặt trời theo người tiến vào, nàng có chút hoa mắt. Đợi người đó tới gần, nàng mới há to miệng.

Hoa phi!

Chỉ mới một ngày không gặp, Toàn Cơ đã cơ hồ sắp không nhận ra Phó Thừa huy. Hai má nàng ta căng tròn nay rũ xuống, khóe miệng dường như còn lưu lại vết máu làm người ta hoảng sợ. Ngày đó ở Tường Bình cung nàng ta còn một bộ dáng sắc bén, hôm nay gặp lại, chỉ còn tiều tụy và tái nhợt. Một cước đó tuy Bạc Hề Hành không đá chết nàng ta, nhưng lại không cho thái y tới chữa trị.

Toàn Cơ đỡ Hoa phi qua ghế trên ngồi xuống, Hàn Thanh cũng đuổi tới, lúc này Phó Thừa huy mới hoàn hồn. Biểu tình của nàng có chút hoảng sợ, nhiều lần động môi nhưng cái gì cũng không nói được.

Hàn Thanh nghiêng mặt nhìn Hoa phi, nói: "Nương nương, hiện tại cách lúc hành hình còn hai canh giờ, ngài..."

Hoa phi hừ lạnh một tiếng: "Bổn cung chờ được. Làm phiền Hàn tướng quân chuẩn bị hình cụ cho bổn cung."

Đáy mắt Hàn Thanh lộ rõ kinh ngạc: "Nương nương, việc này chỉ sợ không tốt cho lắm. Hoàng Thượng không nói phải tra tấn..."

"Hoàng Thượng cũng không nói không được động vào nàng ta." Ánh mắt Hoa phi trầm xuống, ngón tay theo đó siết chặt, một ly rượu độc, hoặc ba thước lụa trắng chẳng phải là quá dễ dàng cho nàng ta hay sao?

Hàn Thanh nghẹn lời, có chút khó xử lên tiếng: "Nhưng nơi này lấy đâu ra hình cụ?"

Ánh mắt Hoa phi trước sau chưa từng dời khỏi người Phó Thừa huy, lời nói đã băng lãnh cơ hồ có thể kết thành băng: "Gậy gỗ, tướng quân có thể tìm cho bổn cung chứ?"

"Cái này... Vâng." Hàn Thanh lập tức phân phó thị vệ bên ngoài chuẩn bị.

Toàn Cơ không rõ Hoa phi rốt cuộc muốn làm gì, Phó Thừa huy té trên mặt đất lúc này mới thật sự phản ứng lại, nàng ta hoảng sợ nhìn Hoa phi, mấy lần định bò dậy mà không được, liền vội vã khóc lớn: "Nương nương, không phải tần thiếp làm, thật sự không phải tần thiếp!" Nàng ta bò dậy, phủ phục dưới chân Hoa phi, run rẩy lôi kéo góc váy tím nhạt của nàng.

Cung đình huyết: Đế vương bạc lạnh mất sủng phi - Hoại Phi Vãn VãnWhere stories live. Discover now