Chương 120:

36K 1.1K 288
                                    

Qua vài hôm, Giản Tùy Anh nhận được cuộc gọi của ông nội hắn, bảo hắn đến Tần Hoàng Đảo thăm ông. 

Nghĩ lại thì đúng là đã mấy tháng rồi không đến đó. 

Suốt khoảng thời gian trước đó Giản Tùy Lâm nằm viện, công ty rơi vào cảnh khốn khó, cùng với việc phải hỗ trợ giải quyết chuyện của Lý Ngọc, nên hắn chẳng có một khắc nào nhàn rỗi, hơn nữa những việc này hắn đều giấu ông lão, không dám để ông biết. Tuy nói ông nội hắn không quá thích Giản Tùy Lâm, song dù sao cũng là cháu trai nhà họ Giản, nếu ông biết nó gặp chuyện không may sẽ nổi nóng ngay. Giờ đây khi sóng gió đã trôi qua, cuộc gọi của ông vừa đúng lúc, Giản Tùy Anh dự định sẽ đi thăm ông. 

“Ông nội, ông có muốn con mang cho ông cái gì không?”

“Muốn nha.”

“Vậy thứ gì, để con lưu lại.”

“Mang Lý Ngọc đến cho ta đi.”

“Hở?”

Ông lão hút điếu thuốc, nheo mắt nói, “Mang theo Lý Ngọc đi cùng con luôn.”

“Vì sao chứ?”

“Việc gì của ta cũng phải báo cáo lại cho con à.”

Ôi, ngữ điệu nóng nảy này của ông… Giản Tùy Anh vừa nghe là biết tâm trạng ông đang không tốt, không chọc giận ông nữa, nói luôn: “Dạ được, con sẽ mang theo, nhất định sẽ mang theo.”

Sau đó Giản Tùy Anh mua ít món ông lão thích ăn, cùng cậu vợ Lý Ngọc đi đến Tần Hoàng Đảo. 

Khi đến nhà ông nội rồi cả hai đều trợn tròn mắt, bởi lẽ Lý Huyền và một ông lão mang dáng vẻ uy nghiêm cũng ở đây. 

Lý Ngọc e dè gọi một tiếng: “Ông nội.”

Sắc mặt ông Giản không được tốt cho lắm, xem chừng đã bị ai đó trách móc một tẹo rồi, nên lúc này vừa thấy Giản Tùy Anh, ông liền hừ lạnh một tiếng. 

Lý Huyền ung dung nhấp ngụm trà nói, “Lý Ngọc không chịu dẫn cậu về, mà trưởng bối nhà tôi lại một mực muốn gặp cậu, tôi cũng không biết làm sao, nên đành tính tới cách này thôi.” Trong lời nói còn ẩn chứa vài phần khoái chí khi thấy người gặp họa. 

Giản Tùy Anh cúi người nói: “Cháu chào ông Lý.”

Ông Lý nhìn hắn một cái, cũng hừ một tiếng, nói với ông Giản: “Người này là cháu ông đấy à?”

Ông Giản bởi vì đuối lí, bị quở trách cả một buổi sáng, nay nghe ngữ điệu này của ông Lý càng nóng nảy, “Cháu tôi đấy, thì làm sao?” Nói rồi còn trừng mắt với Giản Tùy Anh. 

Ông nội Lý Ngọc cẩn thận đánh giá Giản Tùy Anh, rồi nói: “Lý Ngọc đã lớn rồi, ba nó không quản nổi nữa, mà tôi càng không muốn quản. Mục đích chính tôi đến đây là chỉ muốn hỏi, hai đứa đã có kế hoạch gì chưa, đều là đàn ông, không nối dõi tông đường là không được, nói ta nghe xem, để ta yên tâm nào.”

Giản Tùy Anh và Lý Ngọc đều không hẹn mà cùng xấu hổ. Vốn dĩ chuyện yêu đương của hai người đàn ông, chỉ cần người già nhúng tay vào là y như rằng sẽ không khác gì chuyện kết hôn sinh con của những cặp đôi bình thường, nghĩ thế nào cũng thấy mất tự nhiên. 

(ĐM) Yêu Một Kẻ Ngốc - Thủy Thiên ThừaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ