Chương 50 (H)

5.3K 47 0
                                    

Tinh dịch của Lạc Hưởng Ngôn hiển nhiên còn chưa kết thành khối, chất lỏng nóng rực mang theo mạnh mẽ thần tốc phun ra ồ ạt, đưa tới Tang Đồng từng trận choáng váng.

Giống như đám mây trôi bồng bềnh trên trời, trước mắt tất cả đều là chùm sáng trắng mờ mờ, ý thức đã xuất ra bên ngoài cơ thể, nhẹ nhàng theo Lạc Hưởng Ngôn bay đi.

Qua một hồi lâu, hoặc như chỉ trong nháy mắt, Tang Đồng mới dần dần khôi phục thanh tỉnh, trải qua một phen gây sức ép như vậy, trên người ướt nhẹp tất cả đều là mồ hôi.

Lạc Hưởng Ngôn nằm ở trên người Tang Đồng thở dốc hồi lâu, mới thoáng bình phục lại, ngẩng đầu lên từng cái mổ hôn cô, nhẹ nhàng vuốt ve eo thon và chân của cô, hết sức triền miên.

Tang Đồng khó chịu giãy giụa, cau mày nói: "Buông em ra!"

Lạc Hưởng Ngôn lười biếng chống thân lên, một phát kéo xuống quần của cô, sau đó mới thong thả ung dung cởi ra trói buộc trên tay cô, đem áo bó cởi ra.

Tang Đồng vuốt vuốt cổ tay ửng hồng, bất mãn đem bàn tay đưa đến trước mặt Lạc Hưởng Ngôn, ai oán khó chịu nói: "Đều tại anh, cổ tay đều bị trầy cả rồi nè!"

Lạc Hưởng Ngôn vừa nhìn, quả đúng vậy, dấu siết sưng đỏ cả lên, có nhiều chỗ còn rách da, rỉ ra tia máu.

Lạc Hưởng Ngôn nắm tay của cô, nhẹ nhàng thổi thổi, sau đó đem môi của mình dán vào trên cổ tay, êm ái li

ếm hôn chỗ bị rách da.

Miệng vết thương nóng hừng hực tiếp xúc với đầu lưỡi ẩm ướt lại thô ráp, tê têngứa ngứa, tê ngứa đến tận đáy lòng.

Lạc Hưởng Ngôn đau lòng nói: "Xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa!"

"Ai với anh còn có lần sau!"

Tang Đồng không được tự nhiên rút tay của mình ra, lúc này mới bỗng nhiên phát hiện không biết từ lúc nào, mình đã trần truồng bị Lạc Hưởng Ngôn nửa đè ở phía dưới rồi.

Tang Đồng giật giật chân, đột nhiên toàn thân cứng đờ, không thể tin nhìn chằm chằm Lạc Hưởng Ngôn, cà lăm nói: "Anh, anh, anh lại......"

Lạc Hưởng Ngôn cười hắc hắc, hơi có chút hả hê hôn môi Tang Đồng một cái.

Tang Đồng vội vàng luống cuống tay chân giãy giụa, dùng sức đẩy lồng ngực của Lạc Hưởng Ngôn: "Đi ra ngoài, mau đi ra......"

Lạc Hưởng Ngôn ủy ủy khuất khuất mà ôm cô: "Bà xã, bên ngoài lạnh lẽo, nó không muốn đi ra ngoài......"

Tang Đồng quả thật xấu hổ muốn chết rồi, mình bị lột đến sạch sẽ mát mẻ không còn một mảnh, nhìn lại Lạc Hưởng Ngôn mà coi, trừ hơi chút xốc xếch, quần áo còn hoàn chỉnh mặc trên người.

Đối lập như vậy, Tang Đồng càng thêm không được tự nhiên, huống chi, phânthân của Lạc Hưởng Ngôn còn đang chôn sâu trong cơ thể cô, lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, từ từ bành trướng lên.

Tang Đồng bị dọa sợ đến nỗi không dám lộn xộn, chỉ sợ càng thêm kích thích đếnhắn, hai tay kháng cự đẩy ở trước ngực hắn, tức giận nói: "Anh đủ rồi nha!"

Màu xanh huyền bí (sắc)Where stories live. Discover now