Chương 37: Một Khắc Ngộ Nhận

4.9K 474 30
                                    


Chả trách Choi HanSol và Lee JiHoon kéo nhau đến Hoằng Thiên ở. Lâu đài Kim Gia cả ngày lẫn đêm, quanh đi quẩn lại chỉ có mấy người thuộc hạ. Thoạt đầu Jeon WonWoo còn cảm thấy chỗ này là nơi nghỉ dưỡng lý tưởng, sau hơn một tháng, càng ở càng nhận ra chỗ này chỉ có ma mới thích ở.

Kim lão đại, Kim MinGyu hắn đích thị là ma vương!

Ăn bữa tối no nê, cậu nhìn ra ngoài cửa kính hướng ra sảnh trước thấy có một chiếc xe lái vào. Không rõ người đến là ai, nếu đến giờ này thì có lẽ là đám đại ca ở Hoằng Lực đến thông báo gì đó.

Thuộc hạ chạy vào, chưa kịp thông báo, Kim MinGyu đã dừng ăn phất tay, lau miệng nói: "Nói cậu ta đợi ở phòng khách."

Thuộc hạ tuân lệnh đi ra ngoài, vừa vặn hắn cũng đứng lên.

WonWoo ngước mắt, "Anh không ăn nữa à?"

"Ừm, cứ ăn đi."

WonWoo gật gù. Đợi hắn quay lưng hướng ra mới chồm người ngó ra thử xem là ai khiến hắn đang ăn cũng phải dừng lại để ra gặp mặt.

Đáp lại sự tò mò của cậu, ngay lập tức người kia từ phòng khách chạy hẳn vào vòng tay ôm cổ Kim MinGyu.

"Vũ, chà anh đi một chuyến về da lại ngăm hơn rồi."

Cha EunWoo híp mắt, cười cười nói nói như thể trước mắt không phải là bá chủ hắc đạo: "Như vầy lại càng phong độ, rất soái."

Kim MinGyu nhíu mày không nói gì.

Cha EunWoo nghiêng đầu nhìn vào bên trong phòng ăn, thấy sự xuất hiện của Jeon WonWoo cũng không hề ngạc nhiên. EunWoo đưa tay chữ V vẫy vẫy: "Hi! anh là luật sư Jeon gì đó phải không?"

WonWoo đang đơ người, chợt muốn sặc một cái nhưng cũng may là kiềm lại được. Cậu cười cười, từ tốn đáp: "Jeon WonWoo."

Lúc này Kim MinGyu mới nắm hai cánh tay của Cha EunWoo kéo xuống rồi vừa bước ra phòng khách vừa hướng giọng hỏi: "Cậu đến đây có việc gì? Người của tôi chưa đem quà sinh nhật đến cho cậu à?"

"Vũ này, tôi đâu có sống vật chất như thế. Hây da, làm tôi giới thiệu với mọi người có Kim lão đại đến dự tiệc sinh nhật vậy mà anh lại không đến."

Cha EunWoo bĩu môi rồi lại hi hi ha ha phía sau, "Nhưng kệ đi, từ hồi tôi sinh ra suốt 19 năm sinh nhật tôi, anh có bao giờ đến đâu. Miễn tặng quà là được."

"Quà có vừa ý không?" Hắn hơi liếc mắt ra sau.

"Đương nhiên là chỉ có Kim lão đại hiểu ý thôi. Bộ sưu tập chín viên Nguyệt Ly đó đến Jung thiếu gia kia còn không mua được. Bởi vậy nên hôm nay tôi mới đích thân đến đây cảm ơn Kim lão đại nha."

"Yi lão đại có khỏe không?"

Sao đó Cha EunWoo cũng đi theo ra ngoài. WonWoo ngồi trên bàn ăn, vừa nghe được hắn tặng bộ sưu tập chín viên Nguyệt Ly làm quà sinh nhật cho Cha EunWoo, tay chân bủn rủn sắp cầm không nổi cái nĩa rồi. Chín viên Nguyệt Ly đó, trị giá phải nói là ngang ngửa 48 viên đá quý của cậu.

Chẳng nhẽ giá trị lấy thân báo đáp của cậu chỉ bằng một phần quà sinh nhật của người ta.

Không nghe được cuộc trò chuyện ngoài sô pha. Sự tò mò vụt tắt trong phút chốc, cậu thở dài nhún vai tiếp tục ăn.

LUẬT NGẦM | THẾ THÂN IIWhere stories live. Discover now